LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 203

Quách Đại Phúc thẫn thờ nhìn Quách Khôn, vẫn không dám tin người đã

hơn bảy mươi tuổi thần trí chưa một lần tỉnh táo này lại là hung thủ, nhưng
y bị bắt tại trận, làm sao chối cãi. Đám nha dịch quấn bảy, tám cái xích lên
tấm thân gầy gò già nua của Quách Khôn khiến y phải còng cả lưng xuống,
đột nhiên y bật khóc huhu, túm lấy ống quần của Quách Đại Phúc, bộ dạng
rất tủi thân ấm ức. Vương Hắc Cẩu tức giận, vén quan bào lên đá Quách
Khôn một cái.

- Giết người không chớp mắt, lại còn dám khóc lóc sụt sùi, mau vả vào

mồm cho bổn quan!

- Rõ!

Một nha dịch bước lên phía trước đánh cho Quách Khôn cái bạt tai.

- Ta nói này… Vương đại nhân, chưa thăng đường xử án, tự ý sử dụng

hình phạt, đánh đập phạm nhân là phạm pháp đấy … - Có người chậm rãi
lên tiếng. - Huống hồ…Quách Khôn cũng không được tính là hung thủ.

Vương Hắc Cẩu giật nảy mình, nhìn trái ngó phải.

- Ai? - Rồi bỗng nhận ra kẻ vừa nói là ai, lão ta lại tức giận vô cùng. - Lý

Liên Hoa! Thật uổng công bổn quan còn lo lắng cho ngươi, ngươi còn dám
giả chết để dọa bổn quan! Người đâu…

Lý Liên Hoa chậm rãi ngồi dậy, nước từ trong tay áo hắn chảy ròng ròng

xuống đất, nhưng hắn lại mỉm cười vui vẻ.

- Đại nhân lẽ nào không muốn biết rốt cuộc cái đầu lâu trong tay Quách

Khôn là ai?

Vương Hắc Cẩu ngẩn ra.

- Việc này… Việc này… - Rồi lão ta trừng mắt . - Ngươi biết? Ngươi

dám trêu đùa bổn quan! Người đâu…

Lý Liên Hoa rụt rụt cổ.

- Không dám, không dám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.