LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 223

Quách Đại Phúc lại gật đầu, mọi người nghe mà hoang mang, hoặc chau

mày, hoặc lắc đầu, hoặc im lặng chẳng động đậy, ánh mắt đờ đẫn, đều cảm
thấy rất kỳ lạ. Lý Liên Hoa nhìn quanh một vòng, mỉm cười nói tiếp:

- Bút tích của quý nhân nhã khách chắc do viên ngoại lang thu thập,

những bức họa có trước cả những bức họa của quý nhân nhã khách thì có lẽ
do người trong Thái Liên Trang sưu tập hoặc tự viết, nhưng trong số ấy có
vài bức tranh khác với những bức tranh kia. Quách Càn là thương nhân, chữ
ông ta viết có thể không rõ ràng nhưng đa phần đều viết dạng chữ chính
khải, nên chắc cũng dạy cho Quách Khôn chữ chính khải. Ông ta lại không
giỏi cầm kỳ thi họa, tranh chữ trong thư phòng đa phần đều là Quách phu
nhân viết, chữ Quách phu nhân viết là dạng chữ tiểu khải, thanh tú đẹp đẽ.
Vậy bức tranh chữ lạc trong đó là từ đâu mà ra? Là ai viết?

Hắn cầm quyển trục từ trong tay tì nữ Tú Phượng, mở ra chính là bài thơ:

Kỷ hàng quy tái tận,

Niệm nhĩ độc hà chi?

Mộ vũ tương hô thất,

Hàn đường dục hạ trì.

Chử vân đê ám độ,

Quan nguyệt lãnh tương tùy.

Vị tất phùng tăng chước,

Cô phỉ tự khả nghi.

Bài thơ này là bài “Cô Nhạn” của Thôi Đồ.

- Đầu tiên, đây là bài thơ viết ở dạng chữ thảo, thứ hai đây chẳng phải

những lời chúc tụng cát tường gì, cũng chẳng phải tác phẩm của danh nhân,
không giống những gì Quách Càn sưu tập, huống hồ Quách Càn không phải
văn nhân, tặng ông ta một bài thơ thê lương như thế, có ích gì đối với ông
ta? Bài thơ này rõ ràng như một lời tự oán nói về sự li biệt mất mát, hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.