LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 226

Vương Hắc Cẩu lại lẩm bẩm không biết nói gì, rồi đột nhiên nghĩ ra:

- Vậy người đàn ông thần bí kia bị chặt đầu, cơ thể đâu? Sao không ai

phát hiện?

Lý Liên Hoa trầm ngâm.

- Cái này…cái này…nếu ta đoán không nhầm thì…- Hắn quay người đi

về phía tấm gương, chậm rãi nói. – Quách đại công tử, công tử hãy chém
mộ đao thật mạnh lên phiến đá.

Quách Họa gật đầu, “xoạt” một tiếng rút đao chém ngang phiến đá. Ánh

đao sáng như tuyết khiến Lý Liên Hoa giật nảy cả mình. Quách đại công tử
này tính tình hồ đồ thô lỗ, nhưng luyện tập võ công rất nghiêm túc.

Chỉ nghe một tiếng vang, thanh đao trong tay Quách Họa gãy làm hai

đoạn, còn phiến đá đen sì kia chỉ rớt một mảnh, gần như hoàn toàn không bị
tổn hại gì. Vương Hắc Cẩu và Quách Đại Phúc cùng kêu một tiếng, vội
vàng gọi người mang đuốc tới, trên phiến đá bị vỡ một mảnh kia xuất hiện
sắc xám , nhẵn bóng sáng loáng hoàn toàn không giống với lớp vỏ bên
ngoài , lẽ nào đây chính là “ngọc mạch”?

- Đây là một miếng mã não. - Lý Liên Hoa khiêm tốn nói. - Mã não thì

có mã não đỏ là hàng thượng phẩm, còn đây là mã não đen, vì vậy chẳng
phải đồ đáng tiền gì, có điều…mã não thì…- Hắn nói chậm như rùa. – Mã
não…nghe nói là do nham thạch bị tan chảy ở nơi sâu nhất dưới lòng đất
phun ra, ngưng kết từng lớp từng lớp trong hang đá và mọc dần ra ngoài
qua các kẽ nứt, vì vậy đa phần…khối mã não to thế này…cũng có thể là
do…có lẽ là…có khả năng là…bên trong rỗng.

- Rỗng? - Mọi người cùng thất thanh kêu lên. - Cả tảng đó to thế này mà

lại rỗng bên trong?

Lý Liên Hoa vội xua tay.

- Ta chỉ đoán thôi, mã não bình thường còn cứng hơn thép, chưa phá ra

được, sao biết nó rỗng hay không?Ta chỉ nói là “có khả năng, có lẽ, có
thể”…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.