LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 243

hai người họ đứng im nín thở, tuyệt đối không có khả năng thở ra dù chỉ
một hơi, cũng không hề có ác ý, vậy mà người đó vẫn cảnh giác nhận ra khi
còn cách họ chỉ năm thước, trực giác ấy quả là… Hai người đang suy nghĩ,
bỗng nghe người kia khẽ ngân nga rồi đi tiếp, đi thêm được ba năm trượng
gì đó, đột nhiên đứng lại quát:

- Ai?

Kỷ Hán Phật và Thạch Thủy chau mày. Thì ra người kia phông phải phát

hiện ra họ, mà mỗi khi đi được một đoạn là lại quát một tiếng, bất giác có
chút buồn cười. Kỷ Hán Phật khẽ ho nhẹ.

- Anh bạn.

Thạch Thủy cũng lướt tới, một tay thò ra định nắm vai người kia, người

đó bỗng dưng hét tướng lên:

- Có ma!

Rồi hắn ôm đầu chạy thục mạng, Thạch Thủy chỉ còn khoảng một chút

nữa mà không chạm được vào vai người ta, đành tung roi Thanh Tước ra,
lẳng lặng kéo người kia lại. Trong giang hồ, vừa gặp mặt đã khiến Thạch
Thủy phải tung binh khí chỉ có mười người, người kia chính là người thứ
mười một, chỉ có điều người nọ không lấy làm vinh hạnh mà lại kinh hoàng
sợ hãi, cứ gào tướng lên có ma có ma.

- Anh bạn, bọn ta không phải người chết, chỉ muốn thỉnh giáo anh bạn

vài chuyện.

Kỷ Hán Phật hoàn toàn không kinh ngạc khi thấy người kia cứ giãy giụa

muốn thoát khỏi tay Thạch Thủy, chậm rãi nói tiếp:

- Câu đầu tiên, ngươi là ai?

Kẻ bị roi Thanh Tước của Thạch Thủy cuốn chặt đáp:

- Ta là người qua đường.

Kỷ Hán Phật “hừ” một tiếng, điềm đạm hỏi tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.