LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 273

Phổ Độ Tự, hơn nữa bị lấy rất nhiều, vậy mà Phổ Độ Tự chẳng thấy động
tĩnh gì, người coi kho củi chắc chắn có vấn đề, đấy là điều thứ hai. Người
tưới dầu phóng hỏa không phải là người trong Bách Xuyên Viện, nếu không
sẽ biết ngay đá trên trần địa đạo khá mỏng, hễ lửa cháy lớn là sẽ bị nứt,
đồng thời lửa sẽ lan ra tới cửa địa đạo, người đốt lửa trong địa đạo ra khỏi
đó ở cửa nơi Phổ Độ Tự, đó là điểm thứ ba. Còn nữa… - Hắn ngập ngừng.
– Bàn tay rời ra của A Thụy, cầm một miếng đậu phụ rán. Ta nghĩ… có thể
khi bỏ bàn tay bị chặt đứt vào chảo dầu, gân cốt co rút, bàn tay co quắp lại,
vừa khéo buổi sáng ngươi rán đậu phụ, sót một miếng trong chảo. Ngươi
không chú ý nên tay A Thụy co vào, nắm luôn cả miếng đậu phụ ấy. Mà
mấy hôm nay Bách Xuyên Viện không ăn đậu phụ rán, suốt cả tháng ngày
nào Phổ Độ Tự cũng ăn đậu phụ rán, ngươi là người cai quản việc ăn uống
củi lửa của chùa này, lại có thể tùy tiện mang chảo nồi ra ngoài, cửa địa đạo
thông lên phòng chứa củi, nếu không phải là ngươi, chẳng lẽ người chết tự
trèo lên bếp của ngươi? – Lý Liên Hoa trừng mắt. – Chuyện như thế đáng
sợ lắm, ta sợ ma…

Cổ sư phụ ôm đầu.

- Ta chỉ nhất thời hồ đồ… ta sợ vô cùng… Không ăn, ta không ăn thịt

nàng ấy…

- Vậy sáng nay thì sao? – Lý Liên Hoa hỏi.

Cổ sư phụ run rẩy.

- Sáng nay, ta sợ chuyện ăn vụng thức ăn mặn và chuyện ấy bị phát hiện,

nhân lúc mọi người còn đang đọc kinh bèn lén vào địa đạo, đun dầu sôi
sùng sục, định hủy dấu vết. Sau đó ta chạy về phòng chứa củi, dùng củi bịt
chặt lối ra vào, không dám xuống nữa.

- Ngươi không biết địa đạo còn một lối ra khác? – Lý Liên Hoa truy hỏi.

Cổ sư phụ lắc đầu.

- Không biết, ta chỉ biết phía dưới phòng chứa củi có một đường nứt rất

dài, trước kia… Ta thường trốn trong đó nấu thức ăn mặn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.