LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 277

Mã Gia Bảo

“Binh!” Trong quán nước, đột nhiên có người vỗ bàn đứng dậy. Đám

thực khách trong quán ngẩng đầu lên định trợn mắt quát chợt câm như hến.
Trong tay người vừa mới vỗ bàn cầm một thanh trường kiếm. Ông nội ơi, y
đúng là vừa nện vỏ thanh kiếm xuống, tức thì mặt bàn xuất hiện một cái lỗ.
Nhất thời trong quán im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Lại
thấy người đó túm lấy tiểu nhị trong quán, hét lên:

- Lưu Như Kinh đã chết? Hắn chết như thế nào hả?

Tất cả mọi người trong quán đồng loạt nhìn về phía tiểu nhị. Gã lắp bắp

đáp:

- Khách quan không biết sao? Lưu Như Kinh của Mã Gia Bảo chết hôm

qua. Nghe nói chết rất lạ, chỉ còn lại một bàn tay và nhúm tóc ở trên
giường, tất cả các bộ phận khác đều biến mất. Trong phòng toàn máu là
máu. Lạ nhất là thằng bé ngốc của Mã gia ở trong phòng của Lưu Như Kinh
bị máu dính đầy người. Việc này tất cả mọi người đều biết…

- Lưu Như Kinh một thân võ công, chưa nói y còn biết thương pháp.

Thương là thứ binh khí dài, làm sao bị người ta chém đứt cánh tay được? –
Người nọ vẫn nói lạnh lùng như cũ. – Đường đường là một trong “Tứ Hổ
Ngân Thương” như y tại sao… tại sao…

Nói tới đây giọng gã trở nên nghẹn ngào không thốt nổi nên lời. Trong

đám khách có người khẽ thở dài. Người ngồi cùng bàn với gã chợt lạnh
lùng lên tiếng:

- Người đã chết thật rồi.

Người nọ buông áo tiểu nhị ra, ngồi phịch xuống ghế. Tiểu nhị kia như

được ân xá vội vàng lùi vào bếp thật nhanh, có lẽ không dám thò mặt ra
nữa. Lúc này, hai người một áo xám một áo tím ngồi cạnh nhau. Người áo
xám vừa mới túm áo tên tiểu nhị hồ như đã bị câu nói của người áo tím kéo
phịch xuống ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.