LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 288

- Mã bảo chủ đồng ý cho huynh đệ của mình thành nhi tử?

Vương Trung cười khan một tiếng.

- Cái này… có thể là do có tình cảm sâu đậm với Mã phu nhân, cho nên

Mã bảo chủ mới không để ý tới ánh mắt của thế tục…

Lý Liên Hoa nghe vậy lắc đầu liên tục.

- Ngạc nhiên… đáng ngạc nhiên… không thể hiểu nổi…

Hà Chương nói thản nhiên:

- Không ít người biết việc này. Nhưng nghe nói Mã Hoàng không hề

nhắc tới mà thật sự yêu quý Mã Tú Tần.

Vương Trung nở nụ cười.

- Mã Hoàng mới chết, đứa bé này liền trở thành thiếu chủ trong bảo. Mấy

tên sư huynh kia chắc chắn là rất khó chịu với nó…

Gã còn chưa dứt lời thì ngoài phòng vang lên một tiếng “vù”. Hà

Chương vo tròn tờ giấy viết thư búng ra ngoài, viên giấy chạm phải một vật
gì đó từ xa phóng đến rồi rơi xuống đất. Đã mười năm không gặp nhưng
Vương Trung và Hà Chương vẫn phối hợp với nhau rất tốt. Trong nháy mắt
khi Hà Chương búng viên giấy, Vương Trung đã phóng qua cửa sổ, nhặt lấy
vật kia rồi lên tiếng:

- Phi Vũ Tiễn.

Hà Chương nhìn Mã Tú Tần chẳng hay biết gì ở bên ngoài cửa sổ mà nói

thật chậm rãi:

- Chẳng lẽ có kẻ nào đó oán thù sâu đậm với Mã gia tới mức ngay cả một

đứa bé bảy tuổi cũng không tha…

Lý Liên Hoa nhìn về phía mũi tên bay tới. Bên ngoài cửa căn phòng phu

phụ Mã Hoàng ở là một hồ nước. Xung quanh hồ trồng rất nhiều cây cối và
các loại hoa, đa số trong đó là liễu. Thấp thoáng sau bóng liễu là con đường
mòn dẫn tới chỗ mấy đệ tử của Mã Hoàng sống. Phía sau nơi ở đám đồ đệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.