LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 31

- Từ sau khi Sương nhi chết, nàng ta cứ ở lì trong Ngọc Thành không

chịu đi, gặp ai cũng nói là tỉ muội thâm tình với Sương nhi, xì! Nàng ta...
Hừ! Nàng ta đến đây vì Minh Châu, đả không dưới một lần ta thấy nàng ta
lén lút đi lại trong thành, ngắm trộm Minh Châu rồi.

Lý Liền Hoa lại “à” một tiếng, lắc lắc đầu. Vẻ mặt Tông Chính Minh

Châu đầy bối rối.

- Bá mẫu, cháu không…

Ngọc Hồng Chúc ngắt lời y:

- Ta biết, nếu không ta đã sớm đuổi cậu ra ngoài rồi.

Tông Chính Minh Châu lại càng ngượng ngập, Lý Liên Hoa mỉm cười,

không buông bất kì lời bình phẩm nào đối với mối quan hệ tay ba rắc rối
giữa Ngọc Thu Sương Tông Chính Minh Châu và Vân Kiều.

- Tông Chính công tử, công tử có thể giúp ta một việc không?

- Việc gì? - Tông Chính Minh Châu hỏi.

Lý Liên Hoa vẫy vẫy tay ra hiệu cho y lại gần, rồi khẽ ghé tai y thì thầm

vài câu. Tồng Chính Minh Châu tò mò hỏi:

- Sao ngươi biết?

Lý Liên Hoa lại mỉm cười.

- Đoán thôi…

Ngay sau đó hắn lại thì thầm nói thêm vài câu nữa, Ngọc Hồng Chúc

ngưng thần lắng nghe. Nội lực của Lý Liên Hoa không cao, không thế tập
trung đưa âm thanh vào thẳng tai của Tông Chính Minh Châu được, bà
dùng Thiên Thính Chi Thuật nghe được loáng thoáng, “Lửa... công tử đi...
Ngọc Mục Lam là... chân tướng...” vài từ như vậy, lòng vô cùng tò mò. Lẽ
nào người này chỉ cần đi quanh Ngọc Thành hai vòng, tưới hoa ngắm cây,
dùng kim bạc thử mắt của Ngọc Mục Lam là đã tìm ra đáp án mà hắn
muốn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.