LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 33

- Ôi...

Lý Liên Hoa cầm nến đứng nhìn nàng thật lâu, thở dài lắc đầu. Một thiếu

nữ xinh đẹp mười bảy mười tám tuổi bị biến thành bộ dạng thế này, dù hắn
từng thấy nhiều thi thể đáng sợ hơn trước đó nhưng cũng cảm thấy hung thủ
của vụ này tàn nhẫn tới đáng căm hận.

Ngoài cửa phòng Ngọc Thu Sương có các kiếm sĩ của Ngọc Thành đứng

canh giữ cho nàng, Lý Liên Hoa dùng con dao nhỏ trong tay nải màu xanh
của mình vạch vết thương trên bụng Ngọc Thu Sương ra. Hôm qua hắn
khêu ra một cục máu đông từ trong đó, còn phát hiện ruột bị đứt, tối nay
không biết sẽ thấy gì.

Bên ngoài cửa sổ trời tối đen, đêm khuya mây dày đặc, không trăng

không sao, Lý Liên Hoa buồn chán giải phẫu thi thể Ngọc Thu Sương... Đối
với một kẻ chẳng hiểu gì về y thuật như Lý Liên Hoa mà nói, ngoài việc tìm
xem trong đó có thứ gì khả nghi không, hắn hoàn toàn không biết kiểm tra
thương thế hay khám nghiệm tử thi.

Con dao gõ qua gõ lại, không ngừng phát ra những âm thanh khiến người

nghe phải dựng tóc gáy trên thi thể đã đóng băng cứng đờ. Lý Liên Hoa lại
mỉm cười, tựa như cái trò dùng dao gõ lên thi thể này rất thú vị.

Kiếm sĩ bên ngoài lặng lẽ đứng nghiêm, đột nhiên có một loạt những âm

thanh rất nhỏ vang lên. Trong đêm khuya yên tĩnh, họ bỗng lại nghe thấy
giọng hát của “kẻ” bị đứt lưỡi kia. Âm thanh phát ra từ sau cái cây lớn trong
đình viện, nhưng ở đó chẳng có bóng dáng người nào, chỉ hát có hai câu sau
đó ngừng bặt. Các kiếm sĩ của Ngọc Thành quay sang nhìn nhau, có hai
người khẽ rít một tiếng rồi rẽ ra đằng sau cái cây. Đình viện vắng tanh
không một bóng người, hai người đó vượt qua tường bao, chia ra hai hướng
để lùng sục.

Lý Liên Hoa cầm nến, mỉm miệng cười. Kiếm sĩ của Ngọc Thành được

đào tạo bài bản, quả nhiên danh bất hư truyền. Lúc này xung quanh không
một bóng người, đêm khuya tĩnh lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.