LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 337

Trong đình viện, ngoài những loại cây cỏ Phương Đa Bệnh không biết

tên ra còn có một con đường lát bằng đá ngọc ở Côn Lôn, hai bên trồng một
loại cỏ xanh mượt cao tới một thước năm tấc nhìn giống như mái tóc thiếu
nữ, trông vô cùng tao nhã. Khi tới giữa đình viện phong nhã tràn hương
thơm này, Hoa Như Tuyết dùng vỏ kiếm vẽ một hình dài trên bãi cỏ.
Phương Đa Bệnh đưa mắt nhìn, lên tiếng định chế giễu Hoa Như Tuyết,
nhưng càng nhìn càng thấy kỳ lạ.

- Đây là cái gì?

Hoa Như Tuyết khoanh hai tay ôm ngực đứng cạnh hình vừa vẽ, không

thèm đáp. Quan Hà Mộng kêu lên kinh ngạc:

- Đây… đây là dấu chân?

Thì ra trên mặt cỏ xanh biếc có hai vết trượt kỳ lạ, giống như bị một thứ

gì đó cày qua, nhưng chỉ làm gãy cỏ mà không sới đất lên. Hơn nữa cỏ lại
bị gãy ngang thân, không giống như bị vật gì đó giẫm hay đè mạnh lên. Hai
vết trượt kỳ lạ này không giống vết chân người đi, không giống vết bánh xe
lăn trên mặt cỏ mà giống như có thứ gì đó đã lướt qua, nhưng cũng không
giống do chim chóc hay dơi tạo ra, mà phải là thứ gì đó nặng hơn chim chóc
rất nhiều mới có thể để lại dấu vết như vậy.

- Không phải dấu chân. – Công Dương Vô Môn nói. – Chưa biết chừng

là “Thảo Thượng Phi”.

Tải eBook: www.dtv-ebook.com

Nghe thấy vậy, ánh mắt tất cả mọi người sáng rực lên, một thứ thân pháp

khinh công mượn lực lướt qua trên cỏ không chừng có thể tạo nên dấu vết
như vậy. Quan Hà Mộng vọt người lên, thì triển Thảo Thượng Phi lướt qua
một mảng cỏ rồi đáp xuống phía bên kia của khu vườn, nhưng quần áo đã
nhuốm bẩn.

- Thế nào?

Hoa Như Tuyết lắc đầu, lạnh lùng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.