LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 338

- Ta đã thử rồi, ngươi tự xem đi.

Quan Hà Mộng quay đầu nhìn lại, Thảo Thượng Phi tuy có thể làm gãy

cỏ, để lại một đường trượt, nhưng đường trượt này lớn hơn rất nhiều hai
đường trượt Hoa Như Tuyết đã vẽ. Hai đường đó thẳng tắp như dùng thước
vẽ, còn vết trượt do Quan Hà Mộng tạo nên hơi xiêu vẹo, hơn nữa nông sâu
không đều, quả nhiên không giống nhau.

- Xem ra vết trượt này không phải do Thảo Thượng Phi lưu lại. –

Phương Đa Bệnh nói. – Quả nhiên có chút kỳ quái.

Hoa Như Tuyết “ hừ” một tiếng:

- Nói cũng như không?

Lý Liên Hoa nhìn lại hai vết trượt hồi lâu, rồi nhìn xuôi về phía trước thì

thấy chúng kết thúc ở chính giữa thảm cỏ trong đình viện. Hắn ngẩng đầu
lên, trong phạm vi hai trượng phía trước ngoài hoa cỏ ra chẳng còn thứ gì
khác, quay đầu nhìn lại chỉ thấy trước cửa căn phòng có người chết, ngoài
một cái cây to ra thì chẳng có gì hơn.

Sục sạo khắp đình viện, ngoài hai vết trượt kỳ lạ kia ra cũng không còn

thứ gì khác bất thường. Bọn họ đi quanh Nguyên Bảo sơn trang mấy vòng,
rồi lại tập trung trong đại sảnh, bày đi vật của Đổng Linh lên trên bàn , ngồi
vây quanh xem xét. Lý Liên Hoa nhìn chiếc lược ngọc rất lâu.

- Ta cứ cảm thấy… chiếc lược này… có chút kỳ lạ. Chiếc lược này làm

bằng ngọc, dường như là một loại ngọc rất quý…

Quan Hà Mộng lịch sự nhắc khẽ:

- Lý thần y, đây là lược ngọc phỉ thúy, hơn nữa loại phỉ thúy này xanh

biếc trong suốt, vô cùng hiếm có.

Lý Liên Hoa “a” một tiếng.

- Phỉ thúy rất cứng thì phải…

Phương Đa Bệnh nhún nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.