LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 347

Làm thế nào để mở được mật thất? Lý Liên Hoa suy nghĩ một chút rồi

đột nhiên cắm cả cái lược vào tường. Ngay lập tức, mười bảy cái lỗ nhỏ
đồng loạt lõm xuống kèm theo một tiếng động nhỏ.

- Ta thật là ngốc. Đổng Linh vặn gãy răng lược, chứng tỏ y tìm nhầm

chỗ, dùng sai cách… - Lý Liên Hoa lẩm bẩm. – Nhưng vị trí mà y tìm được
là chỗ nào…?

Trong lúc hắn đang ngẩn người suy nghĩ thì bức tường phía sau ngăn

kéo từ từ dịch chuyển để lộ ra một cái ngăn kéo nhỏ. Hoa Như Tuyết nhíu
mày. Bên trong ngăn kéo đó chỉ có một tấm lụa màu đen bóng loáng dùng
để lót, bên dưới hình như có sợi bông, nhìn qua cũng thấy vô cùng quý giá.
Chỉ có điều bên trên nó có một vết lõm. Bảo vật đặt đó đã không cánh mà
bay.

Lý Liên Hoa ngơ ngác.

- Kim Mãn Đường giấu miếng vải đen trong vách tường làm cái gì?

Hoa Như Tuyết trợn mắt.

- Vật ở đây không phải bị trộm mà bị giấu đi chỗ khác.

Lý Liên Hoa chẳng hề để ý lời ông ta, vẫn ngẩn người nhìn ngăn kéo.

Hoa Như Tuyết ngẩng đầu lên xà nhà, một lúc sau mới nói:

- Vết rạch, treo cổ… sợ mà chết… mật thất… cái gì đó bị mất…

Lý Liên Hoa ngẩng đầu lên nhìn theo hướng mắt của ông ta rồi mỉm

cười.

- A… ôi…

Hoa Như Tuyết chậm rãi hỏi:

- Ngươi “ôi” cái gì?

Lý Liên Hoa “a” một tiếng:

- Không có gì đâu…

Hoa Như Tuyết thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.