LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 349

Lý Liên Hoa nghe câu được câu mất, ngơ ngác hỏi lại:

- Kim Nguyên Bảo suýt giết ngươi?

Phương Đa Bệnh nổi trận lôi đình:

- Không phải, là Kim Nguyên Bảo tự sát, còn ta ở phòng bếp…

Lý Liên Hoa càng ngơ ngác.

- Kim Nguyên Bảo định giết ngươi ở bếp?

Phương Đa Bệnh bị hắn chọc giận tới mức suýt hộc máu . Y nghiến răng

nghiến lợi gằn từng chữ một:

- Vừa rồi, Kim Nguyên Bảo thắt cổ tự sát, nhưng được Quan Hà Mộng

và Công Dương Vô Môn lão nhân cứu rồi. Không-phải-lão-muốn-giết-ta!

Lý Liên Hoa nghe thấy vậy thì “à à” liên tục. Phương Đa Bệnh lại nói:

- Ta tìm được trong bếp lò thứ này.

Nói xong, y xòe tay ra. Hoa Như Tuyết và Lý Liên Hoa nhìn kỹ thì thấy

một tờ giấy bị đốt còn sót lại một góc, trên đó loáng thoáng mấy chữ. Đó là
một tờ giấy trắng có chất lượng hoàn mỹ, màu hơi ngả vàng. Giấy bị lửa
thiêu khô quăn hơn một nửa nhưng phần còn lại vẫn còn trắng tinh. Ở trong
bếp mà chưa hóa thành tro cho thấy loại giấy này rất dai, chắc chắn loại
giấy bình thường không thể bì với nó. Phương Đa Bệnh nói chắc nịch:

- Đây là một tờ giấy Ôn Châu.

Sắc mặt của Lý Liên Hoa và Hoa Như Tuyết khẽ thay đổi. Giấy Ôn Châu

được sản xuất trên đất Ôn Châu, nhờ hai đặc tính dai và trắng mà nổi danh.
Loại giấy này vô cùng quý giá, đa số được làm cống phẩm. Ở xung quanh
Nguyên Bảo sơn trang hoàn toàn không có loại giấy này. Kim Mãn Đường
yêu thích hoa lệ, ngày thường sử dụng giấy lụa Tô Châu hoàn toàn khác với
giấy Ôn Châu. Hoa Như Tuyết tạm giữ chức quan trong triều nên rất quen
thuộc loại giấy Ôn Châu này. Đây thật sự là một tờ giấy trắng Ôn Châu, hơn
nữa được cất giữ rất lâu rồi, mặc dù ở lề vẫn còn trắng tinh nhưng cơ bản
không còn màu trắng của giấy mới nữa. Mấy chữ ở trên mẩu giấy còn sót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.