LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 350

lại cũng được viết nguệch ngoạc như thể cố ý để không cho ai đọc được.
Thoạt nhìn thấy giống như lối viết thảo nhưng lại không phải viết thảo, mà
cũng chẳng giống kiểu đại triện hay tiểu triện, khiến người xem không sao
hiểu được.

Nhìn mẩu giấy còn sót lại được Phương Đa Bệnh moi ra từ trong bếp, Lý

Liên Hoa và Hoa Như Tuyết hoàn toàn quên mất chuyện Kim Nguyên Bảo
tự sát nhưng vẫn chưa chết. Cả hai chăm chú quan sát mẩu giấy rồi đắm
chìm trong suy nghĩ. Mẩu giấy còn nguyên một nửa, từ trên xuống dưới chỉ
có bốn chữ, bên trên còn có dấu triện đóng lên. Điều khó hiểu là tờ giấy bị
vứt vào bếp mà vẫn còn sót lại,tuy nhiên mấy chữ viết trên đó thì người ta
không luận ra được. Phương Đa Bệnh vẫn cầm tờ giấy trên tay. Mặc dù y
không nghĩ ra được gì nhưng cũng cảm thấy điểm chính yếu của chuỗi sự
việc kỳ lạ xảy ra ở Nguyên Bảo sơn trang có thể liên quan tới thứ trong tay
mình. Y cũng đã quan sát bốn chữ đó rất lâu, nhưng thật sự không thể suy
ra được là viết cái gì. Liếc mắt nhìn gương mặt chuột đen như không đen
hơn được nữa của Hoa Như Tuyết, y cảm thấy vui lên, xem ra vị Bổ khoái
đại nhân này cũng chả suy đoán được gì. Trong lúc y đang hết sức vui
sướng, Lý Liên Hoa lại lẩm bẩm:

- Bốn chữ này nhìn rất quen… nhất định là đã gặp ở đâu rôi.

Ánh mắt của Hoa Như Tuyết sáng lên.

-Nghĩ kỹ lại xem!

Lý Liên Hoa cầm lấy mẩu giấy còn sót rồi đột nhiên thốt một tiếng “a”:

- “Giấy này làm chứng”! Bốn chữ này là “Giấy này làm chứng”. Đây là

một tờ.. biên lai cầm đồ.

- Biên lai cầm đồ?

Phương Đa Bệnh nghẹn họng nhìn trân trối.Trong nhà y chưa bao giờ

thiếu tiền nên không biết biên lai cầm đồ là cái gì. Còn Hoa Như Tuyết mặc
dù đã thấy biên lai cầm đồ nhưng chưa bao giờ để ý kĩ. Chỉ có tên nhà
nghèo Lý Liên Hoa thường xuyên cầm đồ mới biết được bốn chữ đó là câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.