LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 356

sống thì lại chẳng khác gì người đã chết. Nghe nói cổ họng của ông ta bị
thương nặng, Công Dương Vô Môn đã cắm hơn mười cây châm vào, chỉ là
trong vòng hai ba tháng tới đừng hòng mở miệng nói chuyện, mười ngày
nữa cũng đừng mơ tưởng đến việc có thể tự do vận động, có thể giữ được
mạng sống đã là may mắn lắm rồi.

Trong vòng nửa ngày, những điểm đáng ngời xuất hiện càng lúc càng

nhiều. Vết trượt trên cỏ, tấm biên lai cầm đồ ở nhà bếp, Kim Nguyên Bảo
thắt cổ, vật trong hộc mất tích. Những chuyện lạ trong Nguyên Bảo sơn
trang không vì việc Kim Mãn Đường chết mà chấm dứt, vẫn diễn ra như cũ.
Sau khi ra khỏi phòng của Kim Nguyên Bảo, mấy người bọn họ đều về nghỉ
ngơi, chờ cơm trưa.

Phương Đa Bệnh đi theo Lý Liên Hoa, nhanh chóng vào phòng của hắn.

Y thấy sau khi về phòng, hắn liền quét dọn căn phòng cẩn thận rồi lại cầm
khan lau bàn lau ghế. Nhìn Lý Liên Hoa mải mê làm mấy công việc vặt
vãnh đó, cuối cùng Phương Đa Bệnh không chịu được nữa phải lên tiếng:

- Liên Hoa thối! Rốt cuộc thì ngươi có nghĩ ra Kim Mãn Đường bị cái gì

dọa sợ đến chết không? Ta ở đây càng lâu đâu càng to ra rồi…

Lý Liên Hoa liền chậm rãi nói:

- Đầu của ngươi vốn to hơn đầu ta.

Phương Đa Bệnh ngẩn người rồi nổi giận. Y đang định xả thì nghe Lý

Liên Hoa lẩm bẩm:

- Nhưng lúc này thật sự ta cũng cảm thấy mơ hồ. Chuyện ta nghĩ không

ra có lẽ còn nhiều hơn ngươi. Còn nữa…

Hắn ngừng lại một chút đồng thời cũng thôi lau bàn, thở dài một tiếng

nhỏ rồi ngồi xuống đưa tay lên xoa trán, nhìn có vẻ hơi mệt. Phương Đa
Bệnh ngẩn người.

- Ngươi cảm thấy mệt?

Lý Liên Hoa lắc đầu rồi đột nhiên hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.