LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 40

- Thế thì trên thế gian này có ma thật - Hắn đáp. - Ta thì sợ ma, vậy nên

ta không tin.

- Nàng ấy... cũng không thể nằm trong rương hàng của Trình Vân Hạc,

nàng ấy vốn không quen biết ông ta... - Vân Kiều nói như người hết hơi.

- Nàng ấy chẳng qua được gửi vào một trong mười sáu rương hàng của

Trình Vân Hạc mà thôi. — Lý Liên Hoa đáp. – Chủ hàng vốn là người ở
Ngọc Thành, việc Ngọc Thu Sương xuất hiện trong rương cũng chẳng có gì
lạ.

- Sao ngươi biết chủ hàng là người Ngọc Thành? - Vân Kiều đột nhiên

buột miệng hỏi, vẻ mặt để lộ sự kinh ngạc vô tận. Những chuyện khác hắn
có thể dùng suy luận và phỏng đoán để biết, nhưng chuyện này sao có thể
đoán mò mà ra?

Tiếng hét thất thanh này của nàng không khác gì khẳng định của chủ

hàng đến từ Ngọc Thành. Lý Liên Hoa cười.

- Núi Côn Luân khai thác bạch ngọc, đá trên núi phần nhiều là đá vụn,

lẫn trong đó sẽ có mỏ ngọc thạch. Ngọc Thành được xây dựng trên mỏ
ngọc, bên cạnh sông băng, đá trong thành không giống với đá ở những nơi
khác. Đá rải dưới rương hòm giống hệt đá rải trong hoa viên của Ngọc
Thành chủ, trong mười sáu rương hàng có mười rương đựng đầy vàng bạc
châu báu, nếu không phải do Ngọc Thành ủy thác vận chuyển, lẽ nào là
hàng của Hoàng đế?

- Cái đó… - Nàng cắn chặt môi, đôi môi trắng bợt run rẩy.

- Ngọc Thành giàu có vô cùng, có lẽ còn giàu hơn những gì người ta biết

- Lý Liên Hoa nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng. - Mười rương hàng này dù
có là của những quan lại hào phú cũng thực sự quá nhiều. Ta không biết
người gửi hàng là ai, nhung đều đó không quan trọng. - Hắn chầm chậm
nói. - Quan trọng là... số hàng quý đó có lai lịch từ Ngọc Thành, Ngọc
Thành không thể không biết. Nàng đã nói dối chuyện của Ngọc Thu Sương,
còn cả bóng ma trên cửa sổ xanh xuất hiện cùng nàng nữa... Những con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.