LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 63

Lý Liên Hoa xoa xoa đầu con chim, không lâu sau nó bắt đâu hót.

- Ái chà, cha mẹ ơi! Đây là tiếng ma khóc quỷ kêu gì thế? Nhìn thì xinh

xắn đáng yêu mà sao lại phát ra thứ âm thanh đáng sợ như vậy? Giống hệt
nữ yêu… - Thi Văn Tuyệt nghe tiếng hát như quỷ bị cắt lưỡi khóc ấy phát
ra từ cổ họng con vật xinh xắn kia, khi con chim anh vũ bộ dạng ngượng
nghịu phát ra những âm thanh đó, y đã lập tức giật mình nhảy dựng cả lên,
xoa xoa ngực trấn an mình. - Đây là thứ quỷ quái gì vậy?

Lý Liên Hoa dịu dàng vuốt vuốt mỏ nó.

- Vì lưỡi của nó bị người ta cắt mất rồi, ta đặt tên cho nó là “Nữ Quy”. -

Sau đó hắn lẩm bấm nói. - Phương Đa Bệnh chắc sẽ thích giọng nó…

- Không được! Ngàn vạn lần không được để huynh ấy nhìn thấy thứ này!

- Thi Văn Tuyệt thất kinh. - Nếu ngươi tặng thứ này cho huynh ấy, ta đảm
bảo tối nào huynh ấy cũng sẽ mang nó đi khắp nơi dọa người. Dọa hết
người ở Phương thị sẽ dọa đến Võ Đang, dọa xong người ở Nga Mi sẽ dọa
đến Thiếu Lâm. Ngươi đừng giáng họa cho giang hồ…

- Vậy ta tặng nó cho ngươi vậy...

- Hả? Đừng! Ta không muốn buổi tối gặp ác mộng…

- Rất đáng yêu, cũng rất dễ nuôi, một cái bánh nướng một đồng là có thể

đủ cho nó ăn cả mười ngày, rẻ quá phải không? - Lý Liên Hoa nghiêm túc
đề nghị.

- Lý Liên Hoa! Khốn kiếp, giờ ngươi điên rồi chắc! Ta... không... lấy!


NHẤT PHẨM PHẦN

Trời đông tuyết trắng sương giăng, rừng cây tùng chót vót.

Đây là lăng tẩm của Hoàng đế Hi Thành tiền triều. Một đỉnh núi có bán

kính năm mươi dặm được Hoàng dế tu sửa thành bảo địa hình tròn, bên trên
trồng những hàng tùng thẳng tắp, phía dưới xây một cung điện rất lớn, sử
sách gọi đó là Hi Lăng, còn người dân địa phương gọi đó là Nhất Phẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.