LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 255

không mua được chứ? Nhưng ta sai rồi, loại… loại nấm đó hiếm có trên đời, chỉ có
Thanh Dương… Thanh Dương mới có. Bà ta đi theo những người ta phái đi tìm mua
nấm đến Kỳ gia, bà ta uy hiếp, bắt ta theo bà ta về. Ta biết bà ta sẽ không từ bỏ ý định,
nhưng ta ngàn vạn lần không thể ở bên cạnh bà ta nữa, vậy nên… vậy nên…- Y nhìn
về phía Triển Vân Phi, run rẩy nói. – Ta biết ta lấy Như Ngọc thì bà ta nhất định sẽ đến,
vì vậy nên mới… mới đóng giả tân nương giết chết bà ta…

Triển Vân Phi bất động, lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi thật sự có lương tâm thì sao lại lột da của phu nhân, đặt lên giường nữ

nhân mình yêu chứ?

Câu nói này đả kích trúng chỗ hiểm, Ngụy Thanh Sầu cứng đờ mặt. Phương Đa

Bệnh vốn tin tên nam nhân này nhu nhược vô dụng, lại đột nhiên nhận ra kẻ này thực ra
còn đê tiện vô sỉ hơn cả y tưởng tượng.

- Vì sao ngươi lại lột da thê tử của mình?

Ngụy Thanh Sầu không đáp, hậm hực nghiến răng. Phó Hoành Dương cười nói:

- Để ta nói thay ngươi nhé, ngươi không biết làm thế nào ngoài hạ sách giết Lưu

Thanh Dương, biết sau khi giết người nhất định không thể ở lại Kỳ gia làm con rể, vậy
nên ngươi phải làm mọi cách để tìm được tiền và nấm độc cần thiết. Ngươi không biết
Lưu Thanh Dương để nấm độc ở đâu nhưng ngươi biết nguồn gốc loại nấm độc đó,
hơn nữa nguồn gốc đó lại có liên quan đến hình hoa thêu trên người bà ta. Vậy nên
ngươi không thể không giết bà ta, sau khi giết mới có thể lấy được hình vẽ trên bụng bà
ta. Ngươi vẽ thành bản đồ kho báu, từ từ tìm đến kho vàng, lại có thể chuyển hướng sự
chú ý của Kỳ gia, để bọn họ phát hiện xác nữ trong sáp nến chậm một chút, ngươi có
thời gian nhanh chóng trốn đi, có phải vậy không?

Ngụy Thanh Sầu “hừ” một tiếng, liếc nhìn mấy người xung quanh, nói:

- Có điều ta lại bị thua vì… chậm mất một bước, các ngươi tìm thấy tiền và nấm của

bà ta rồi chứ?

Phương Đa Bệnh trừng mắt.

- Tiền gì?

Ngụy Thanh Sầu kinh ngạc, kêu lên:

- Bà ta có tiền đấy! Vàng chất thành từng đống, rồi đầy một hộp nấm khô đấy! Các

ngươi không tìm thấy tiền sao? Vậy tấm da người đâu rồi? Tấm da người đâu?

Phương Đa Bệnh đạp cho hắn một cước.

- Ngươi điên rồi sao? Ngươi nhìn thấy kho vàng của bà ta rồi sao?

Ngụy Thanh Sầu liều mạng gật đầu, không ngừng nói:

- Nấm khô, rất nhiều nấm khô…

Phó Hoành Dương nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.