LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 180

Giữa sân bày cái bàn bát tiên với bốn chiếc ghế xung quanh. Ánh mắt

mọi người lướt từ Sơn Giang đang ngồi trên ghế, ân cần rót trà cho Tuệ
Tâm ở bên, rồi lại quay sang ngắm nghía cô bé chừng ba, bốn tuổi xinh như
búp bê ngoan ngoãn ngồi cạnh, mở tròn đôi mắt sáng long lanh hiếu kỳ nhìn
đám người trước mặt. Cuối cùng, khi tia nhìn của họ rơi xuống gương mặt
của người đàn ông ngồi cùng thì trong sân nhất thời vang lên một loạt
những tiếng hít hà. Các cô gái chưa chồng bất giác đều đỏ mặt cúi đầu. Chả
trách họ được, một dung mạo tuấn tú nhường ấy thật chẳng phải người mà
là thần tiên mới đúng. Đến đàn ông nhìn thấy, tim cũng phải rộn ràng thêm
mấy nhịp.

“Liên Liên, mệt không?” Cô Tuệ ôm lấy Cổ Liên đang ngáp dài trên ghế:

“Cô Tuệ đưa cháu đi ngủ nhé!”.

“Cô Tuệ, để cháu!” Hạo Đan ngồi một bên nhanh chóng đứng dậy đỡ lấy

Cổ Liên: “Hai anh em lâu lắm mới gặp lại, cô cứ ở đây chuyện trò cho thoải
mái”.

“Vậy phiền thầy Bạch rồi.” Cô Tuệ cười ái ngại.

“Không sao.”Hạo Đan quay người bế Cổ Liên vào phòng.

“Chàng trai mới tốt làm sao chứ!” Sơn Giang nhìn theo dáng Hạo Đan

khen ngợi: “Mặt mũi khôi ngô, lại văn hay chữ tốt, nói chuyện lịch sự dễ
nghe. Giá mà cậu ấy nhắm một cô trong thôn chúng ta rồi ở lại đây thì tốt
biết mấy!”.

“Anh lại nói luyên thuyên rồi”. Cô Tuệ cả cười: “Thầy Bạch còn sang cả

Tây rồi, nhìn thấy bao nhiêu nơi, làm sao mà mê mấy con bé trong cái thôn
miền núi nghèo rớt mùng tơi này được!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.