LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 181

“Aizzz… Có trách thì trách thôn chúng ta quá nghèo, lũ con gái chả có

tiền mà trang điểm làm đẹp.” Sơn Giang tặc lưỡi tiếc rẻ: “Nhưng mà nếu
Nhị Nha ở đây, có khi còn cơ hội đấy”.

“Anh trai, rốt cuộc Nhị Nha đi đâu?” Cô Tuệ nhíu mày hỏi: “Thế nào mà

lại viết trong thư là mất tích chứ?”.

“Haizzz…” Sơn Giang thở dài, sau đó nhìn qua đám người bu kín bên

ngoài: “Thôi mọi người về đi! Cũng không còn sớm nữa, có chuyện gì mai
nói, giải tán hết, về hết đi!”.

“Trưởng thôn! Cô Tuệ Tâm ở bên ngoài được ngắm thế giới rộng lớn,

bảo cô ấy kể cho chúng tôi nghe đi!”, mấy gã trai trong thôn lớn tiếng chế
nhạo.

“Ngày mai rồi nói, ngày mai rồi nói.” Sơn Giang đuổi đám người:

“Người ta vừa mới về, không cho nghỉ lấy một hôm đã à?”.

“Trưởng thôn đã nói thì phải rồi. Tôi thấy thôi thì chúng ta cứ về trước,

ngày mai lại đến!”, một thanh niên cao lớn trong đám người cất tiếng.

“Đại Kiều nói đúng đấy! Về đi đã!”, Sơn Giang vừa hùa theo vừa không

ngừng xua đám người trong sân.

Tiễn chân người hàng xóm cuối cùng về xong, Sơn Giang khóa chặt cánh

cổng từ bên trong, rồi quay người vào sân, ngồi xuống bên cạnh em gái, sắc
mặt trở nên u ám.

“Anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, Cô Tuệ lo lắng nhìn anh trai.

“Haizzz… Nghiệp chướng!” Sơn Giang vỗ mạnh vào đùi: “Thằng Kim

Trụ khốn nạn đã… đã làm hại em gái nó. Đáng thương cho Nhị Nha vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.