LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 183

“Anh, sao anh biết Kim Trụ đã hại Nhị Nha?”Cô Tuệ nghi hoặc nhìn Sơn

Giang.

“Nhị Nha nói với tôi. Nó bảo lúc bị đám người kia hãm hiếp, thằng khốn

Kim Trụ cũng ở ngay đấy, còn nói gì đó về việc ‘nợ đã trả xong’!”.

“Đúng là thằng khốn, không bằng loài cầm thú! Nhị Nha là em gái ruột

mà nó nỡ làm chuyện xấu xa thế!”, cô Tuệ mắng lớn: “Thế anh đã tố cáo
chưa?”.

“Báo cái gì! Nhị Nha không hề biết mấy gã đó là ai!” Sơn Giang buồn

bã, siết chặt bao thuốc.

“Thế còn Kim Trụ? Gọi nó về! Em sẽ đưa nó đến đồn cảnh sát!” Cô Tuệ

đứng phắt dậy.

“Em gái, ngồi xuống! Thằng khốn làm chuyện trời đánh thánh vật, đời

nào còn có gan quay về!” Sơn Giang kéo cô Tuệ ngồi lại ghế.

“Sao? Kim Trụ không về nữa?”, cô Tuệ ngạc nhiên.

“Đúng vậy, suốt từ đêm đó đến tận hôm nay, thằng khốn nạn không hề

quay về. Dù sao nó có về hay không tôi cũng chẳng quan tâm, coi như tôi
chưa từng có đứa con trai nào!” Sơn Giang hừ mạnh một tiếng, “Nhưng tôi
chỉ không yên tâm về Nhị Nha!”.

“Nhị Nha làm sao?”, cô Tuệ hỏi.

“Từ sau đêm ấy, con bé giam mình trong phòng, không ăn không uống.

Tôi sợ nó nghĩ quẩn nên hằng ngày đều đứng ngoài cửa khuyên giải. Ban
đầu nó còn đáp lại một hai tiếng, về sau tuyệt nhiên không thấy động tĩnh
gì. Tôi sợ quá liền phá cửa xông vào, ai… ai ngờ trong phòng trống rỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.