LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 200

“Ơ?” Thiết Thượng nhìn về phía mảng rừng tối: “Kỳ lạ thật! Con cái nhà

ai mà lại khóc ở đây vậy nhỉ?”. Hết sức tò mò, anh ta bước thấp bước cao
tiến về phía phát ra tiếng khóc.

Lúc này, những tia nắng cuối cùng còn sót lại cũng đã tắt hẳn, khu rừng

tối đen như mực. Trong không gian như vậy, Thiết Tượng bất giác cảm thấy
phần nào bất an, muốn quay đầu trở về. Nhưng, âm thanh dường như mỗi
lúc một gần, như thể ở ngay trước mắt nên cuối cùng lòng hiếu kỳ đã thắng
tất cả, anh ta nghiến răng tiếp tục bước về phía trước.

Bỗng một cơn gió thổi tới, tiếng khóc đột nhiên im bặt. Cùng lúc đó,

chân Thiết Tượng không biết bị thứ gì gạt mạnh, ngã lăn ra.

“Ui da, cái quái gì vậy…” Thiết Tượng quay đầu nhìn xem thứ gì vừa gạt

chân mình. Vừa trông rõ, miệng anh ta liền thét lên thất thanh: “Cứu tôi
với… Ma, có ma…”.

Chỉ thấy trong bụi cây ken dày thò ra một cánh tay phụ nữ. Nhìn từ xa

trông nó tựa như một cành sen trắng muốt đẹp đến mê người. Thiết Tượng
nằm xoài trên đất, nhìn chằm chằm cánh tay ấy. Chầm chậm, một mùi
hương thanh tao quyến rũ nhẹ nhàng luồn qua mũi, khiến toàn thân anh ta
từ từ nóng lên.

Lấy tinh thần bò về phía trước mấy bước, Thiết Tượng nhẹ nhàng tách

đám cỏ trước mặt. Trong khoảnh khắc, anh ta chết lặng. Nằm trên đám cỏ
tối đen là một thi thể phụ nữ tuyệt đẹp, chỉ phủ lớp vải voan trắng mỏng
manh như ẩn như hiện. Đôi gò bồng đảo trắng nuột nà lộ ra phân nửa, vẻ
kiều diễm khơi lên ham muốn tình dục ở bất kỳ người đàn ông nào.

Sở dĩ Thiết Tượng biết đây là một thi thể chứ không phải người sống

ngay từ cái nhìn đầu tiên là bởi làn da trắng nhợt chết chóc và sự vắng bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.