LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 211

7. Trò chơi báo thù của Hồ ly chín đuôi

Không khí rừng chiều vô cùng dễ chịu, gió lồng lộng mát rượi thổi từng

cơn. Thế nhưng trong khung cảnh mê hoặc này, bốn người đàn ông lại đang
rảo bước vội vã. Dẫn đầu là một người cao lớn vạm vỡ, tay cầm cây gậy dài
mảnh không ngừng khua khoắng đám cỏ.

“Đại Kiều, anh bảo chuyện này có gở không.” Người đàn ông mập mạp

tiến tới thì thầm bên tai gã cao lớn kia: “Từ sau khi chúng ta chơi con bé em
thằng Kim Trụ thì tuyệt nhiên không còn gặp nó nữa. Đến thằng tiểu tử Kim
Trụ cũng biến mất luôn. Càng lạ hơn là nhà lão Sơn Giang lại chẳng hề báo
cảnh sát, anh có thấy kỳ không chứ?”

“Báo cái đầu cậu ấy! Cậu quên chúng ta đã bịt chặt mắt con bé lúc chơi

nó à?” Đại Kiều tiếp tục khoắng cỏ: “Nhưng mà chuyện này quả có vẻ
không hay lắm. Trước tiên là Cầu Tử mất tích, rồi Kim Trụ chẳng thấy đâu,
bây giờ đến Thiết Trượng cũng cả đêm không về. Tôi nghĩ thời gian này
chúng ta nên cẩn thận thì hơn. Bây giờ núi lở bít mất đường, nếu thật sự có
bề gì thì ngay nơi trốn cũng chẳng có đâu. Đặc biệt là cậu đấy Nhị béo,
không có việc gì thì đừng lởn vởn mãi ở nhà mụ góa Tôn, để đồn ra ngoài
không hay đâu!”.

“Anh Đại Kiều có vợ rồi, người no sao hiểu lòng kẻ đói. Em đã hơn ba

chục tuổi mà vẫn chưa lấy được vợ.” Nhị béo vừa nói vừa khua chiếc gậy
trong tay vào giữa đám cỏ: “Nhưng mà con bé Nhị Nha quả ngon lành thật,
khiến em từ sau hôm đó hôm nào cũng mơ chuyện xuân tình…”.

“Đừng nói nữa, có người đến kìa!” Đại Kiều nhìn hai người từ xa đi đến,

vội vã ngắt lời Nhị béo, “Lai Tử, Đại Lực, thế nào? Bên đó có không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.