LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 273

8

Hơn năm giờ chiều, Nghiêm Ngôn được đưa ra khỏi phòng cấp cứu. Cô

gái với sắc mặt xanh xao không chút sinh khí nằm trên giường bệnh, chỉ
duy nhất những đường gấp khúc lên xuống trên chiếc máy đo nhịp tim là
thể hiện rằng cô vẫn còn sống.

“Bác sĩ, cô ấy sao rồi?”, Quan Ân nhẹ nhàng gọi bác sĩ chủ nhiệm sang

một bên: “Cô ấy bị bệnh gì vậy?”.

“Anh là người nhà bệnh nhân?”, bác sĩ chủ nhiệm nhìn chằm chằm Quan

Ân với ánh mắt sắc lẹm: “Chắc cô ấy là em gái anh? Anh là anh trai kiểu gì
mà em gái bị suy nhược thần kinh thời gian dài như vậy cũng không biết?
Cô ấy không chịu được bất kỳ kích động nào, chính vì vừa rồi bị xúc động
quá mạnh nên mới dẫn đến suy tim đột ngột đó”.

“Ồ, xin lỗi bác sĩ, tôi không phải người nhà cô ấy.” Vô duyên vô cớ bị

mắng, không biết phải làm sao, Quan Ân đành giơ ra chiếc thẻ cảnh sát:
“Tôi là cảnh sát, cô ấy là nhân chứng quan trọng trong một vụ án chúng tôi
đang điều tra, hy vọng bác sĩ có thể phối hợp với công việc của chúng tôi”.

“Ồ, xin lỗi. Vừa rồi thái độ của tôi cực đoan quá”, nhìn thấy chiếc thẻ, vị

bác sĩ cười ngượng nghịu.

“Không sao”, Quan Ân cất thẻ cảnh sát vào túi, quay người nhìn Nghiêm

Ngôn vẫn đang hôn mê: “Bác sĩ vừa nói cô ấy bị suy nhược thần kinh trong
thời gian dài là sao?”.

“Haizzz… Cô ấy cũng thật đáng thương. Từ lúc tới bệnh viện đến giờ,

chúng tôi chưa thấy cô ấy ngủ được giấc nào yên. Chẳng biết cô ấy mơ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.