LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 274

những gì mà lần nào cũng la hét rồi tỉnh dậy”, bác sĩ lắc đầu, thương xót
nhìn Nghiêm Ngôn: “Bố mẹ cô ấy đâu mà không thấy đến thăm con vậy?”.

“Cô ấy mồ côi cha mẹ, tất cả người thân đều đã qua đời.” Ánh mắt Quan

Ân lóe lên tia đồng cảm: “À phải rồi, bác sĩ vừa nói cô ấy không chịu được
xúc động mạnh? Vậy nếu cô ấy vẫn gặp phải ác mộng thì phải làm sao?”.

“Chúng tôi chỉ có thể tiêm cho cô ấy một liều thuốc an thần, nhưng nếu

lại bị kích thích mạnh nữa thì sẽ trực tiếp dẫn đến tim ngừng đập. Đến lúc
đó thật sự hết cách.” Bác sĩ chủ nhiệm khẽ thở dài, kiểm tra kỹ những ống
truyền xong, ông bước ra ngoài phòng bệnh.

“Liên Liên, cháu có cách phải không?”, trầm mặc một lát, Quan Ân quay

sang nhìn Cổ Liên ngồi bên cạnh: “Cháu nhất định cứu được cô ấy, phải
không? Ít nhất cũng đừng để cô ấy gặp ác mộng nữa”.

“Tỷ tỷ”, Lam Úy bất chợt lượn vèo trước mặt Cổ Liên: “Tỷ chỉ cần vào

giấc mơ của Nghiêm Ngôn, giúp cô ấy loại bỏ những sinh linh đang ám kia,
cơn ác mộng sẽ tự động biến mất thôi”.

“Thật sao?”, Cổ Liên suy nghĩ một lát, rồi đứng dậy bước tới trước mặt

Quan Ân: “Thế này đi chú Quan, bây giờ chú cứ về trước đã, việc này cháu
sẽ có cách giải quyết”.

“Thật không?”, Quan Ân tỏ vẻ nghi ngờ.

“Tất nhiên rồi, chú không tin thì thôi!”, Cổ Liên bực bội lườm Quan Ân

một cái, sau đó quay người chạy về phía Hạo Đan đang đứng bên cửa sổ:
“Chỉ có thầy Bạch là tốt, chú Quan xấu lắm! Hứ!”.

“Ha ha.” Hạo Đan cười phá lên, cúi xuống ôm lấy Cổ Liên: “Liên Liên

lại quên thế nào là thục nữ rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.