LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 276

“Liên hoa yêu cốt, đừng mơ tưởng đến chuyện Phật giới sẽ giải trừ hoàn

toàn phong ấn này. Dù ta có giải được thì phong ấn cũng chẳng thể hoàn
toàn tiêu tan!”. Hạo Đan lạnh lùng nhìn Lam Úy.

“Bạch Hạo Đan, tỷ ấy vì muốn cứu ngài nên mới bị Địa Tạng Vương

phong ấn!” Mắt Lam Úy bỗng bùng lên ngọn lửa giận dữ: “Nếu không phải
vậy, người của Phật giới đã chẳng bao giờ khống chế được tỷ ấy rồi!”.

“… Được, coi như ta nợ Cổ Liên một mối ân tình.” Trầm mặc hồi lâu,

cuối cùng Hạo Đan cũng quyết định. Anh hai tay bắt chéo trước ngực,
miệng lẩm nhẩm niệm thần chú. Tức khắc, một luồng sáng trắng từ lòng
bàn tay anh phát ra, lấy bệnh viện làm trung tâm tỏa khắp bốn phía. Trong
phút chốc, mọi thứ thuộc bán kính năm mươi dặm quanh đó đều bị bao phủ
bởi ánh sáng trắng lóa mắt.

“Hả?” Đột nhiên thấy toàn bộ mọi người trong bệnh viện bỗng ngưng

hoạt động, xung quanh yên lặng như thể thời gian ngừng lại , Cổ Liên hết
sức hiếu kỳ.

“Liên Liên, thầy Bạch hỏi lại lần nữa, con nhất định muốn cứu cô ấy?”,

Hạo Đan cúi người chăm chú nhìn Cổ Liên.

“Vâng, chị ấy đáng thương như vậy, con cứu chị ấy là tích đức hành

thiện mà”, Cổ Liên mỉm cười, trên trán bất chợt lóe lên một Phật quang mờ
nhạt.

“Xem ra cô thật sự có tuệ căn sâu sắc, cũng được…”, Hạo Đan đột nhiên

giơ tay ấn vào trán Cổ Liên, lập tức tia sáng màu tím ánh kim lóe lên, thân
thể Cổ Liên từ từ ngả vào lòng Hạo Đan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.