LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 282

một nét cười độc ác, lạnh lùng nhìn Nghiêm Ngôn: “Cứ xem cho kỹ đối tác
cũ của mẹ ngươi đã đối xử với bà ấy thế nào”.

“Ông chủ Vương, cạn ly! Chúc cho kế hoạch hôm nay của chúng ta

thành công tốt đẹp!” Hai người đàn ông cụng ly vui vẻ.

“Kể ra con mụ Trần Yên Mỹ thật ngu ngốc hết chỗ nói”, Vương Hữu Lợi

cười lớn, uống một hơi hết ly rượu: “Tự nhiên lại đi chết như thế. Nhưng dù
sao cũng tốt, mụ ta chết thì mọi trách nhiệm đều đổ cả lên đầu đứa con gái.
Như vậy kể cả cảnh sát có điều tra cũng chẳng thể lần ra chúng ta được,
đúng là một mũi tên trúng hai đích!”.

“Đúng vậy, ông chủ Vương, kế hoạch của chúng ta quá kín kẽ hoàn hảo.

Chỉ là đã quá dễ dàng cho tên tiểu tử họ Lâm, để nó tự nhiên được một triệu
rưỡi từ trên trời rơi xuống”, người đàn ông ngồi bên cạnh Vương Hữu Lợi
nói vẻ không phục.

“Tiểu Tôn, anh nên nhớ, làm việc lớn đừng so đo tiểu tiết, một triệu rưỡi

đó đáng gì.” Vương Hữu Lợi cười, lấy từ túi áo ra một viên kim cương màu
xanh to bằng quả trứng chim bồ câu, nhẹ nhàng đặt trên lòng bàn tay ngắm
nghía kỹ lưỡng: “Có viên kim cương này, đừng nói là một triệu rưỡi chứ
một trăm cái một triệu rưỡi cũng còn dư ấy, ha ha ha…”.

“Khốn nạn! Chúng mày hại chết mẹ tao, tao giết chúng mày!” Nhìn bộ

mặt xấu xa của Vương Hữu Lợi, Nghiêm Ngôn phẫn nộ lao về phía bọn
chúng, nhưng chỉ đâm sầm vào khoảng không.

“Không ích gì đâu”, người đàn bà tóc trắng khinh thị nhìn Nghiêm Ngôn

ngã nhào dưới nền đất: “Chẳng phải ta đã nói tất cả những gì ngươi nhìn
thấy chỉ là ảo ảnh thôi sao, vừa mới đó đã quên rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.