LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 367

khung cảnh có phần lạ lẫm xung quanh, mãi sau mới nhớ mình đã ngủ quên
trong khu rừng nhỏ sau trường tự bao giờ.

Tám năm tiếp theo sau khi kết thúc vụ Yên chi huyết, Cổ Liên sống

trong an lành yên tĩnh, vô âu vô lo. Thời gian này, nhờ thành tích học tập
xuất sắc, cô được vào học viện nữ sinh tư thục chất lượng giáo dục tốt nhất
Hồng Kông. Ngôi trường ấy đào tạo mọi cấp học từ bậc tiểu học cho đến
đại học, nằm ở vùng ngoại ô với phong cảnh đẹp như tranh vẽ, đoạn tuyệt
hoàn toàn với thế giới ồn ào hối hả của nhịp sống thành thị.

Lúc này, chỗ cô đang ở là một sườn đồi yên tĩnh phía sau trường học.

Nơi đấy rất hiếm người qua lại, quả thực là một nơi rất tốt để ngủ trưa.

“Tỷ, tỷ không sao chứ?”, đang bay lượn dao chơi quanh đó, nghe thấy

tiếng hét Lam Úy liền lo lắng quay về: “Lại gặp ác mộng nữa à? Muội thật
không hiểu loại ác mộng nào có thể dọa nổi tỷ chứ?”.

“Ta cũng chẳng biết nữa”, Cổ Liên vừa gạt mồ hôi trên trán vừa đứng

dậy: “Lần nào cũng thế, bất kể hình ảnh trong mơ rõ ràng tới đâu, lúc tỉnh
dậy ta vẫn không sao nhớ lại, dù chỉ mảy may. Trước kia ta chưa từng trải
qua tình trạng này bao giờ, nhưng hình như sau vụ Tuyết Ly tám năm trước,
ta bắt đầu xuất hiện những giấc mơ kỳ lạ, chẳng biết có liên quan đến lần
lên Thiên đình hồi ấy không? Và bất kể ta có cố gắng thế nào thì trước sau
đều không thể nhớ nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên Linh Tiêu bảo
điện”.

“Haizzz… tiếc là lần đó tỷ không cho muội gặp thân xác người trần của

bà nội tỷ, nếu không biết đâu muội cũng được lên Thiên đình cùng tỷ rồi.”
Lam Úy buồn bã đưa tay nghịch bím tóc dài của mình: “Tuy nhiên muội
cảm thấy sau khi tỷ trở về, hình như liên tục xuất hiện thần tiên dưới trần
gian, như thể họ đang tìm kiếm thứ gì đó. Tỷ bảo liệu có gì lớn sắp xảy ra
không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.