LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 371

chẳng biết phép tắc gì cả! Thầm khinh bỉ mắng mỏ cô ta mấy câu nhưng
ngoài mặt vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi.

Vốn tưởng Cung chủ sẽ trách mắng cô ta một trận ra trò, ai ngờ người

đẹp ấy lại tự tay trao lệnh bài trúc hoa cho cô ta. Hứ, có gì ghê gớm đâu!
Đến muộn mà thành có công! Cứ đợi đấy, Cung chủ sớm muộn rồi cũng sẽ
về tay ta!

Sau hôm đó, chẳng biết vô tình hay hữu ý, ta thường xuyên xuất hiện

quanh Đạm Ngữ các, tẩm cung của Cung chủ, hoặc mang tới giỏ phong lan
quý, hoặc đem tặng sách cổ hiếm có, tóm lại chỉ cần chàng vui thì có phải
lên trời xuống biển ta cũng cam lòng!

Cho đến một ngày, chàng hỏi ta có đồng ý ở bên giúp việc cho chàng

không, ta vui đến không thốt nên lời. Đêm đó ta thức trắng, ngồi trước
gương thử tất cả những bộ váy đẹp nhất của mình. Ta muốn để chàng thấy
mình trong dáng vẻ mỹ lệ nhất, ta muốn cả Thiên giới biết rằng ta mới là
người xứng đáng với chàng!

Thế nhưng, ta dần phát hiện mình đã nhầm. Bởi dù ngay kề bên nhưng

người trong mộng của chàng chưa bao giờ là ta. Ngày nào ta cũng cố gắng
ở bên chàng, chẳng rời một bước, lúc nào ta cũng cố ý lượn qua lượn lại
trước mắt chàng, để ánh nhìn của chàng không thể rớt trên bất cứ người con
gái nào khác. Thế nhưng câu chàng nói nhiều nhất với ta lại là: “Truyền
Lam Liên tiên tử tới gặp ta!”.

Hàn Cốc Liên! Lại là Hàn Cốc Liên! Đứa con gái cạy miệng chẳng được

nửa lời, ta thật không hiểu Cung chủ thích cô ta ở điểm nào? Vì cớ gì lại
cho gọi cô ta hết lần này đến lần khác?

“Ngươi hận Hàn Cốc Liên lắm sao?” Giọng nói đột ngột vang lên vên

tai, ta vô thức quay đầu nhìn, chỉ thấy giữa hàng vạn đám mây bồng bềnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.