LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 387

bây giờ hãy loại bỏ toàn bộ những suy nghĩ tự ti, tạm biệt với tất cả chuyện
đã qua! Hãy khắc sâu vào đầu óc cậu từng chữ một trong câu này: ‘Tôi
không nợ nần bất cứ ai cả’ và phải tự nhắc mình như thế!”.

“Được, mình sẽ làm thế.” Ý thức chìm đắm vào ánh mắt Cổ Liên, Nhạc

Vi bỗng bừng lên nụ cười rạng rỡ.

“Được, bây giờ nói cho mình biết về người bạn của anh trai cậu, xem anh

ta là kẻ thế nào đi!”…

Buổi chiều sau khi tan học, lần đầu tiên Nhạc Mai Sương về nhà ngay

lập tức. Khép thật chặt cánh cửa sau lưng, cô vội vã lấy chiếc vòng màu
xanh trong cặp ra. Trời ạ! Giấc mơ đó rõ ràng là thật rồi! Lẽ nào đúng như
lời nói ấy, ngẩng đầu ba tấc có thần linh? Ý thức được điều này, Mai Sương
run lên bần bật không dám nghĩ tiếp nữa.

Bất chợt, phòng khách dưới nhà vọng đến tiếng gõ cửa khe khẽ, tim Mai

Sương giật thót. Một cảm giác vui mừng bỗng quét qua, cô nàng hấp tấp
chạy xuống phía chiếc gương treo cạnh cửa ra vào tầng dưới, cẩn thận vuốt
lại mái tóc lộn xộn. Sau đó Mai Sương hít một hơi thật sâu, lấy bộ dạng
thục nữ mở cánh cửa lớn phòng khách.

“Anh Thanh Lệ, sao anh lại có thời gian rãnh rỗi qua chơi thế này?” Cô

thiếu nữ cười khoe hết cả hàm răng nhìn chàng trai anh tuấn xuất trần trước
mặt: “Anh trai em vẫn chưa về, anh vào nhà ngồi chút đã”.

“Được!” Chàng trai tên Thanh Lệ đáp lại một tiếng rồi bước nhanh về

phía sô pha trong phòng khách: “Tiểu Sương, Vi Vi chưa về sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.