LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 407

đang đứng ở góc khuất khu vườn, cầm cây kim rớm máu ném thẳng xuống
bờ sen…

...

Với vẻ mặt lạnh băng, Hàn Cổ Liên ngồi trên ban công tầng ba lặng lẽ

đánh giá toàn bộ sự việc xảy ra bên dưới. Sau lưng cô, Nhạc Vi đang say
giấc nồng trên giường.

“Tỷ tỷ, bọn họ thật thú vị: họ không hề ý thức được rằng người và vật

trước mắt thực ra chẳng hề có thực.” Trên giếng trời, Lam Úy buồn cười
nhìn người nhà Nhạc Mộ Thạch bên dưới đang nói chuyện sôi nổi một mình
mà chẳng hề biết mình đang sắm một vai trong vở kịch ám muội.

“Đúng như Hạo Đan cung chủ đã nói, lòng dạ loài người chứa đầy dục

vọng, và những ảo tưởng thật chẳng khác nào một tấm gương, phản chiếu
lại mơ ước con người gặp mà không có được, để họ thấy tất cả điều họ
muốn ngay trong đầu mình, chỉ khi tỉnh lại, họ mới phát hiện ra bản thân
trong cơn mơ thật nực cười làm sao.” Cổ Liên cười nhạt, ánh mắt dõi theo
Nhạc Mai Sương đang bỏ trốn khỏi hiện trường: “Hừ! Xem ra cô ta vĩnh
viễn không thể quay về Thiên đình nữa rồi, sát nghiệt của cô ta quá lớn”.

“Ha ha... Không hổ là Lam Liên tiên tử, cảnh giới thật chẳng tầm

thường!” Giọng nói ôn hòa hiền từ bất chợt vọng đến bên tai Cổ Liên.

Đó là người đàn ông toàn thân che phủ bởi lớp vải voan màu thiên thanh,

đôi đồng tử vàng rực sáng lên những ảnh cầu vồng bày sắc.

“Mê hoặc nhãn!” Hớp một hơi khí lạnh, Hàn Cổ Liên bay vào không

trung, đôi tay vắt chéo hướng thẳng lên trên: “Ngươi là ai? Sao lại có Mê
hoặc nhãn?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.