LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 409

9. Lai lịch

Ra khỏi kết giới về phía Tây Nam đến một hẻm núi nhỏ hẹp hình nửa

vầng trăng. Thông và bách nơi đây quanh năm xanh tốt, trải thảm dọc hai
bên sườn núi là trăm hoa muôn sắc thi nhau đua nở, chính giữa đáy là mặt
hồ trong vắt gợn sóng lăn tăn, tất cả vẽ nên một hẻm núi với cảnh sắc đẹp
không sao tả xiết.

“Còn nhớ chỗ này không?” Giữa không trung, người áo thiên thanh từ từ

hạ xuống, dừng trên chiếc cầu nhỏ bắc ngang qua hồ: “Dù trí nhớ bị phong
ấn, nhưng nơi đây chắc cô cũng có chút ấn tượng chứ?”.

“Nơi đây là...”, Cổ Liên kinh ngạc nhìn quanh bốn phương tám hướng:

“Chắc chắn ta chưa từng đến đây, nhưng sao từng cành cây ngọn cỏ chỗ này
lại quen thuộc đến thế, như thể…”

“Như thể nơi mình sinh ra phải không?” Mắt người đàn ông khẽ nheo lại,

đôi đồng tử ẩn chứa nét cười dịu dàng.

“Đừng nói hàm hồ! Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao muốn ám hại ta? Ngươi

và ta có thù oán gì?” Cố giấu vẻ ngạc nhiên, Cổ Liên nhìn thẳng vào người
đàn ông bí ẩn trước mặt.

“Xin lỗi Liên Liên, ta cũng là bất đắc dĩ. Từ giờ phút chúng ta chia tay

đến nay đã hơn năm vạn năm rồi, cô bị Như Lai phong ấn năm 1ớp trong trí
não, nên đã quên sạch những ký ức đầu tíên. Còn ta, thân gánh vác di
nguyện cuối cùng của nguyên Vực chủ, một mình hành động suốt năm
tháng dài.” Người áo xanh chầm chậm quay đầu, bi thương đưa ánh mắt về
phía hồ: “Ta vốn không định làm phiền cuộc sống của cô trên Thiên đình,
nhưng ta không thể trơ mắt nhìn cô bị nộ khí hoa sen ăn mòn từng chút một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.