LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 439

1. Man Man

Đêm khuya, mấy người đang nóng lòng chờ đợi trước cửa phòng sản của

bệnh viện tốt nhất thành phố. Bà cụ tóc bạc trắng đứng đầu không ngừng
chắp hai tay vào nhau liên tục cầu nguyện. Trái với thái độ mong đợi của
bà, chàng trai trẻ đứng bên cạnh lại hoàn toàn chú tâm vào chiếc điện thoại
đời mới trên tay với vẻ sống chết mặc ai, chẳng liên quan gì tới mình.

“Khải Dương, cháu đích tôn của bà! Cháu không thể làm bà nội bớt lo

hơn một chút sao?” Nhìn dáng vẻ thờ ơ của đứa cháu, bà cụ tức giận gõ
mạnh cây gậy trên tay xuống đất: “Cháu sắp thành bố đến nơi rồi, sao vẫn
chẳng thay đổi gì thế? Còn không chịu tu tâm dưỡng tính, sống với Tĩnh Vũ
cho tốt một chút!”.

“Bà nội, bà lằng nhằng quá đi! Lúc đầu nếu không phải bà sống chết đòi

có chắt bế, cháu đã chơi thêm được hai năm nữa rồi.” Lăng Khải Dương
cau mày bực bội nhìn bà: “Hơn nữa Hà Tĩnh Vũ sinh trai hay gái đều do
ông Trời quyết định, cháu cuống làm gì chứ?”.

“Thằng súc sinh! Mày dám nói với bà nội thế à?” Hai tay giữ chặt đầu

gậy, bà cụ tức đến run lẩy bẩy: “Đều tại ta! Cứ nghĩ bố mẹ mày mất sớm,
thân già này không nỡ xử tệ với mày. Nhưng... nhưng sao mày lại đáng thất
vọng đến thế, cả ngày có nhà không về, chỉ tụ tập với lũ bạn lêu lổng phá
làng phá xóm. Bây giờ vợ mày nằm trong kia sinh con cho mày... mà nhìn
máy kia! Bà mà không ép, chắc mày cũng chẳng thèm đến đâu phải
không?”.

“Thôi bà nội... Cháu sai rồi được chưa? Bà đừng tức giận nữa đi!” Thấy

bà cụ nổi cơn tam bành, Lăng Khải Dương không thể không nở nụ cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.