LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 490

Thì ra chỉ là một giấc mơ! Sợ chết đi được! Hồi tưởng lại giấc mộng

khủng khiếp ban nãy, cô bất giác sợ toát mồ hôi, lẽ nào Man Man thật sự là
chuyển kiếp của đôi chim đó? Sao có thể thế được! Con trai mình ngây thơ
đáng yêu 1à thế, sao lại là một ác linh cơ chứ? Nhưng việc này quá mức
đáng sợ, vẫn nên xác nhận lại một lần nữa thì hơn.

Nghĩ đến đây, Hà Tĩnh Vũ do dự cầm điện thoại lên, quay số của ông bác

mê chim. “Tút... tút...”, đầu đây bên kia vang lên những âm thanh chờ máy,
tiếp đó xuất hiện giọng nói già cả nhưng mạnh mẽ, chính là người thân mà
lâu lắm rồi cô không gặp.

“A lô, ai đó?” Giọng nói có chút bực hội, như thể ông nghĩ rằng đã quá

muộn để ai đó gọi điện làm phiền sự nghỉ ngơi của mình.

“A lô, bác ạ? Cháu là Tiểu Vũ.” Giọng Hà Tĩnh Vũ hơi ngượng ngập và

có phần xấu hổ: “Muộn thế này còn gọi điện làm phiền giấc ngủ của bác
thật không phải, nhưng việc gấp quá cháu mong bác bỏ qua”.

“Ồ, Tiểu Vũ à, không sao, không sao! Với bác, đâu cần khách khí thế, có

việc gì mà gọi muộn vậy cháu?” Nghe ra giọng cô cháu gái, ông cười vui
vẻ.

“Là thế này bác ạ, mười năm trước cháu có bán cho bác hai bộ lông

chim, hiện chúng còn không ạ?” Chẳng biết tại sao, tim cô trong thoáng
chốc bỗng vô cớ đập rộn lên, như thể dự báo được điềm gì xấu đang chờ
đợi, quả nhiên...

“Lông chim? Lông chim nào? Cháu có nhớ nhầm không? Bác mua lông

chim của cháu bao giờ?” Ông tỏ vẻ như vừa nghe một chuyện cười thú vị
lắm, bèn cười phá lên vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.