LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 547

gian giữa trời và đất.

“Đừng chạm vào những vòng sáng ấy, nếu không sẽ bị họ kiểm soát đó.”

Phát ra lời cảnh báo kinh hoàng, Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật vội vàng lấy
pháp khí ra chống lại nhưng đã quá muộn.

Chỉ thấy hằng hà sa số thiên binh thiên tướng, đại la kim tiên

[1]

bị những

vòng hào quang dồn vào giữa, các đôi mắt vốn trong sáng dần trở nên hỗn
loạn.

[1] Đại la kim tiên là cấp cao nhất của thần tiên.

“Các ngươi nghe đây!” Đôi mắt vàng kim ánh lên, Hàn Thiên Liên nhẹ

nhàng cất lời: “Ta muốn các ngươi tàn sát lẫn nhau, dùng phương thức độc
ác nhất để giết chết người đã từng là người thân bạn bè của các ngươi, khiến
linh hồn chúng tan thành mây khói dưới bàn tay các ngươi!”.

“Vâng!” Tất cả đồng thanh đáp lại, rồi toàn bộ Thiên giới bắt đầu chìm

vào cuộc hỗn chiến bi thương, khắp nơi đều là tiếng đâm chém giết chóc,
tay đứt chân gãy ngổn ngang, máu chảy thành sông.

“Liên Liên, chúng ta đã dễ dàng báo thù được cho nương rồi.” Thiên

Liên cúi đầu, khẽ dựa vào vai Cốc Liên, thanh âm pha chút bi thương:
“Nhưng nương đã đi rồi, nương không thể biết được, cũng vĩnh viễn không
quay lại nữa, từ nay trong trời đất chỉ có hai người chúng ta thôi”.

“Ca ca.” Ôm chặt thân hình đang run rẩy của Thiên Liên, ánh mắt Cốc

Liên cũng đong đầy nỗi bi thương tương tự: “Chúng ta về nhà thôi, muội rời
khỏi đó quá lâu rồi, đã đến lúc trở về...”.

“Haizzz... Song sinh liên, oan nghiệt của hai ngươi nhiều quá...” Đúng

lúc đó, giữa biển người hỗn loạn bỗng nổi lên một luồng sáng xanh lục, rồi
hàng triệu chiếc lông công bay lượn khắp không gian. Lơ lửng ở khoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.