LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 101

siêu, mà hắn lại mang xiềng khóa hành động bất tiện, có đuổi cũng không
kịp.
Tiện tay hắn nhấc một xác chết liệng lên. Thế đi rất gấp.
“Binh” một tiếng! Đầu thi thể liệng trúng vào lưng người kia.
Người kia chân trái vừa bước lên thềm nhà, bị thi thể liệng trúng mà đứng
chưa vững, lập tức té nhào.
Đinh Điển tiến lên một bước chụp sau gáy người kia nhấc bổng lên đem
vào phòng lao. Hắn để tay lên mũi y để nghe hơi thở thì lần này y chết thật
rồi.
Đinh Điển ngồi dưới đất, hai tay chống cằm suy nghĩ, tự hỏi:
– Tại sao cái chụp vừa rồi không làm chết được y? Công lực của ta có chỗ
nào bất hảo?
Hắn nghĩ hồi lâu không tìm ra được đáp án.
Hắn tức quá lại chụp tay vào trước ngực xác chết, đột nhiên một luồng lực
đạo vừa mềm vừa cứng đẩy ngón tay hắn bật trở về.
Đinh Điển vừa kinh hãi vừa vui mừng la lên:
– Phải rồi! Phải rồi!
Hắn xé áo ngoài người kia ra thì thấy bên trong còn tấm áo lót màu đen
lóng lánh. Hắn lộ vẻ vui mừng nói:
– Té ra là thế. Vậy mà y làm cho ta phải giật mình.
Địch Vân lấy làm kỳ hỏi:
– Chi vậy?
Đinh Điển hai tay xé luôn mấy cái cho rách hết áo ngoài của hán tử rồi lột
cả tấm áo màu đen. Đoạn hắn liệng thi thể ra ngoài phòng, cười hì hì nói:
– Địch huynh đệ! Huynh đệ mặc tấm áo này vào mình đi.
Địch Vân đoán tấm áo đen đó rất trân quý liền đáp:
– Đó là của đại ca, tiểu đệ không dám tham tâm.
Đinh Điển hỏi:
– Không phải của huynh đệ là huynh đệ không ham ư?
Giọng nói rất nghiêm khắc.
Địch Vân sửng sốt. Chàng sợ hắn tức giận liền đáp:
– Đại ca đã nhất định muốn tiểu đệ mặc, thì tiểu đệ mặc vào là xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.