LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 102

Đinh Điển nghiêm nghị hỏi:
– Ta hỏi huynh đệ:
không phải vật của huynh đệ, huynh đệ có muốn lấy không?
Địch Vân đáp:
– Trừ phi chủ nhân của nó nhất định cho tiểu đệ, tiểu đệ không nhận không
được. Còn thì... bất cứ vật gì không phải của tiểu đệ, dĩ nhiên tiểu đệ không
muốn lấy. Nếu tham lam của người há chẳng biến thành cường đạo hay ăn
cắp ư?
Vẻ mặt rất hiên ngang, chàng nói tiếp:
– Đinh đại ca! Đại ca đã biết tiểu đệ bị người hãm hại mới phải giam cầm ở
đây. Tiểu đệ suốt đời trong trắng, trước nay chưa làm việc gì tồi bại.
Đinh Điển gật đầu đáp:
– Hay lắm! Hay lắm! Ta kết bạn với huynh đệ thật không uổng. Huynh đệ
mặc áo này vào đi!
Địch Vân không tiện chống đối, đành cởi áo ngoài mặc tấm áo đen vào
trong rồi mới mặc tấm áo dơ bẩn ba năm chưa giặt ra ngoài.
Hai tay chàng đeo xiềng khóa mà muốn thay áo thật là khó khăn. Chàng
phải nhờ Đinh Điển xé rách tay áo cũ mới cởi ra được. Tấm áo màu đen tay
rất ngắn nên mặc vào dễ dàng.
Đinh Điển chờ chàng mặc áo xong mới nói:
– Địch huynh đệ! Tấm áo đó là một loại bảo y, đao thương đâm không
thủng. Nó làm bằng thứ tơ tầm đen ở trên Đại Tuyết Sơn. Thằng cha này là
một nhân vật trọng yếu trong phái Tuyết Sơn mới được mặc Ô tằm giáp. Y
đến đây toan lấy báu vật, không ngờ lại đem báu vật tặng cho người khác.
Ha ha!
Địch Vân nghe nói tấm áo đen này là vật trân quý, vội đáp:
– Đại ca! Đại ca rất nhiều cừu nhân nên giữ lấy mà mặc để hộ thân hay
hơn.
Vả lại, hàng tháng ngày rằm...
Đinh Điển xua tay lia lịa ngắt lời:
– Đinh mỗ đã có Thần chiếu công hộ thân, không cần đến Ô tằm giáp. Vả
lại ngày rằm mỗi tháng, ta cam tâm tình nguyện chịu hình khảo đả, nếu còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.