LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 111

không khỏi ngần ngừ.
Đinh Điển tiện tay chụp lấy một cây sắt đường kính chừng một tấc, bẻ đánh
“Cắc” một tiếng, gẫy làm hai đoạn rồi quát hỏi:
– Cái cổ ngươi liệu có cứng được như cây sắt này không?
Tên thợ sắt tưởng là gặp phải ma quỷ. Gã muốn chặt một cây sắt phải dùng
đục thép búa lớn chặt lâu mới đứt. Vậy mà Đinh Điển chỉ cất tay một cái là
bẻ gẫy liền. Giả tỷ y bẻ cổ người thì thật là không ổn.
Gã vội đáp:
– Dạ dạ!
Gã lấy đục thép búa sắt mở khóa cho Đinh Điển trước rồi lại mở cho Địch
Vân nữa.
Đinh Điển rút sợi dây lòi tói xuyên qua xương tỳ bà của y ra. Lúc y rút đến
sợi dây lòi tói ở xương tỳ bà bả vai Địch Vân thì chàng đau quá cơ hồ ngất
đi.
Địch Vân hai tay ôm khúc dây xiềng dính đầy máu tươi đứng trước cửa
tiệm sắt. Chàng nghĩ tới bị đoạn dây này trói buộc trong ngục tối trong thời
gian năm năm cực kỳ khổ sở, mãi đến nay dây xiềng mới dời khỏi thân thể,
bất giác chàng vừa vui mừng, vừa thương tâm, không cầm được nước mắt.
Chàng dấu đoạn xích sắt bên mình, theo Đinh Điển ra khỏi tiệm sắt.
Người thợ sắt vội cầm lấy xiềng khóa mà hai người quăng lại, bỏ vào lò hối
hả quạt lửa hồng cho chảy ra. Gã sợ lưu lại chút vết tích nào là sẽ làm phiền
cho gã.
Địch Vân thoát khỏi xiềng khóa rồi chân đi nhẹ nhàng nhưng chưa quen,
đầu nặng chân nhẹ mấy lần suýt té nhào.
Đinh Điển cất bước vững vàng, chạy đi mỗi lúc một lẹ.
Địch Vân phải hối hả đi theo vì sợ trong bóng tối mà cách Đinh Điển quá
xa sẽ dễ bề lạc lõng.
Chỉ trong khoảnh khắc hai người đã đến dưới cửa sổ đặt chậu hoa.
Đinh Điển ngửng đầu lên nhìn, do dự một lúc.
Địch Vân thấy cửa sổ đóng chặt, trong lầu tịch mịch không một tiếng động,
liền nói:
– Tiểu đệ lên coi trước xem thế nào...?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.