LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 118

Chân tay Đinh Điển mỗi lúc một cứng đơ, nhưng thần trí rất tỉnh táo. Y lại
thuộc hết mọi đường lối trong thành Giang Lăng, không ngớt chỉ điểm cho
Địch Vân.
Chẳng bao lâu hai người đã xa dời nơi nhiệt náo, tới một khu vườn bỏ
hoang.
Đinh Điển nói:
– Nhất định Lăng tri phủ hạ lệnh canh giữ cổng thành, điều tra nghiêm mật.
Chúng ta hãy ẩn nấp một lúc rồi sẽ tính.
Địch Vân nhẹ nhàng đặt y xuống gốc cây mai, hỏi:
– Đinh đại ca! Đại ca trúng phải chất độc gì? Giải cứu bằng cách nào?
Đinh Điển thở dài gượng cười đáp:
– Hỏng bét rồi! Đây là chất kịch độc “Phật Tòa Kim Liên”. Trong thiên hạ
không có thuốc nào giải cứu, chống được khắc nào hay khắc ấy.
Địch Vân giật mình kinh hãi, tưởng chừng như té xuống hố băng. Chàng
hốt hoảng hỏi:
– Sao?... Đại cạ.. đại ca nói giỡn chăng?
Nhưng thanh âm chàng run rẩy. Hiển nhiên chàng biết Đinh Điển không
nói giỡn.
Đinh Điển cười khanh khách đáp:
– Chất độc Phật tòa Kim Liên của Lăng Thoái Tư kêu bằng đệ tam độc
dược trong thiên hạ, quả nhiên danh bất hư truyền. Đáng khen cho lão nhẫn
nại chờ bảy năm, nay mới dùng đến.
Địch Vân vội nói:
– Đinh đại ca! Đại cạ.. đại ca bất tất phải thương tâm. Non xanh còn đó.
Hỡi ơi!.... chuyện đàn bà, tiểu đê..... cũng giống thế... Đại ca hãy nghĩ cách
giải độc rồi sẽ tính... Tiểu đệ đi lấy nước về rửa cho đại ca.
Lòng chàng rất đỗi bồn chồn, câu nọ dằng câu kia, hoàn toàn không ăn
nhập với nhau.
Đinh Điển lắc đầu đáp:
– Vô ích! Trúng độc Phật tòa Kim Liên mà dùng nước rửa là da thịt sưng
vù lên và hủ nát ngay. Cái chết lại càng thảm hại. Địch huynh đệ! Ta có
nhiều điều muốn nói với huynh đệ. Vậy huynh đệ đừng hoang mang, rối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.