LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 120

không mang binh khí dùng hai tay không chống đối ba người. Nhưng võ
công lão so với bọn Vạn Chấn Sơn còn cao thâm hơn nhiều.
Ba người kia không dám sấn vào gần bên lão.
Ta càng nghĩ càng lấy làm bất bình. Lại thấy bọn Vạn Chấn Sơn sử toàn
những chiêu sát thủ. Hiển nhiên muốn đưa lão già vào đất chết.
Ba người kia hành động như vậy thật chẳng quang minh chính đại chút nào,
nhưng ta không dám lên tiếng, sợ bọn họ phát giác thì mầm họa không phải
là nhỏ, vì những chuyện thù hằn chém giết nhau kiểu này trên chốn giang
hồ mà bị người ngó thấy, thường họ giết đi để bịt miệng.
Cuộc đấu kéo dài khá lâu. Lưng lão già mỗi lúc một chảy nhiều máu, sắp
không chống cự được nữa rồi.
Đột nhiên có tiếng la:
– Được rồi! Ta giao cho bọn người.
Lão già thò tay vào bọc để sờ vật gì. Bọn Vạn Chấn Sơn ba người liền xông
lại, dường như sợ kẻ khác tranh mất.
Đột nhiên lão già vung song chưởng đẩy ra. Ba người bị chưởng lực bức
bách phải lùi lại.
Lão già xoay mình chạy nhanh, nhảy tòm xuống sông.
Khúc sông này từ Nam Giáp chảy xuống. Nước sông ở Tam Đẩu Bình chảy
xiết. Chỉ trong nháy mắt lão già đã mất hút. Nhưng lệnh sư chưa chịu bỏ.
Lão nhảy xuống thuyền ta, nhổ cây sào tre khua mò loạn lên ở giữa sông
một hồi.
Ba lão này bức tử được lão già kia đáng lẽ hoan hỷ thì phải, nhưng vẻ mặt
cả ba coi mà phát khiếp. Ta không dám ngó nhiều, trùm chăn kín đi, văng
vẳng nghe bọn họ tranh luận, dường như oán hận lẫn nhau.
Sau ta biết ba người bỏ đi xa rồi, mới dám ngồi dậy. Bỗng nghe sào công
“Úi” một tiếng rồi la hoảng:
– Có thủy quỷ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.