LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 141

mặt, nhưng ta nhìn rõ rồi. Gương mặt diễm lệ nhất thiên hạ đã chằng chịt
mười bảy, mười tám vết đao, da thịt lồi ra ngoài. Vết nào cũng đỏ hồng.
Cặp mắt xinh đẹp, sống mũi thẳng thắn, đôi môi tươi thắm đều méo mó
không ra hình thù gì nữa, coi chẳng khác yêu ma quỷ quái.
Ta vươn tay ôm nàng vào lòng.
Ngày thường nàng rất thương tiếc sắc đẹp, nếu không gặp ta là con người
bất tường thì khi nào để dong mạo phải tổn thương.
Ta liền bảo nàng:
– Dong mạo làm sao bì được với tấm lòng? Sương muội vì ta mà phá hủy
diện dung thì đối với lòng ta Sương muội ngày nay còn đẹp hơn gấp mười
gấp trăm lần ngày trước.
Nàng vừa khóc vừa đáp:
– Hoàn cảnh đã đến thế này, chúng ta còn giữ nhau làm sao được? Tiểu
muội đã hứa lời với gia gia, vĩnh viền không nhìn mặt Điển ca. Điển ca ơi!
Điển cạ.. đi đi thôi.
Ta biết là tình thế không thể vãn hồi được liền đáp:
– Sương muội! Tiểu huynh trở về ngục thất, ngày ngày ngắm chậu hoa tươi
của Sương muội đặt trên cửa sổ.
Nàng lại ôm cổ ta nói:
– Điển ca!.... Điển ca đừng đi nữa.
Ta cùng nàng lẳng lặng ôm nhau không nói câu gì. Nàng không dám nhìn
ta, ta cũng không dám ngó nàng. Dĩ nhiên chẳng phải vì nàng biến thành
xấu xa khủng khiếp, nhưng... nhưng mặt nàng bị tàn hủy một cách tệ hại.
Hồi lâu, lâu lắm! Tiếng gà gáy từ phía xa xa vọng lại, nàng nói:
– Điển ca ơi! Tiểu muội không thể làm hại má má đã chết rồi. Từ naỵ..
Điển ca đừng đến kiếm tiểu muội nữa.
Ta hỏi lại:
– Từ đây chúng ta không gặp nhau nữa ư?
Nàng vừa khóc vừa đáp:
– Không gặp nhau nữa. Tiểu muội ước ao sau khi đôi ta chết rồi được cùng
chôn một chỗ. Tiểu muội hy vọng sẽ có hảo nhân làm thỏa mãn tâm nguyện
cho tiểu muội. Tiểu muội ngày ngày niệm Phật phù hộ người đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.