LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 153

Đinh Điển tự biết mình sắp chết trong nháy mắt, đành là bỏ dở kiếm quyết
không truyền lại được, chỉ còn mong cứu mạng cho Địch Vân.
Y liền vươn mình về phía trước. Hai tay ôm chặt lấy lưng Chu Kỳ, miệng
hô hoán:
– Địch huynh đệ! Chạy đi! Chạy đi!
Vì y nhoai mình tới, lưỡi kiếm lại ngập sâu thêm mấy tấc vào người.
Địch Vân không chịu trốn thoát lấy mình, nhảy tới sau lưng Chu Kỳ, chụp
lấy cổ họng gã, la lên:
– Buông Đinh đại ca ra!
Chàng không biết Đinh Điển giữ rịt đối thủ, chứ chẳng phải Chu Kỳ không
buông tha Đinh Điển.
Đinh Điển thấy khí lực mình sắp suy kiệt và không giữ nổi địch nhân. Gã
mà rút được trường kiếm ra lại không bị y giữ chặt thì Địch Vân tất phải
mất mạng. Y liền hô:
– Địch huynh đệ! Chạy mau đi! Huynh đệ đừng nghĩ đến ta nữa... đằng nào
tạ.. cũng chết rồi!
Địch Vân lớn tiếng đáp:
– Nếu chết thì chúng ta chết cả với nhau.
Chàng tăng gia kình lực chịt cổ họng Chu Kỳ, nhưng từ ngày bị xuyên
thủng xương tỳ bà, gân cốt và da thịt từ bả vai xuống đến cánh tay tổn
thương rất nhiều.
Bất luận chàng cố gắng đến đâu cũng chẳng thể làm cho địch nhân nghẹt
thở.
Đinh Điển run lên nói:
– Hảo huynh đệ! Huynh đệ coi trọng bề nghĩa khí... Tiểu huynh thật đã
không uổng... kết bạn với huynh đê..... Đáng tiếc tiểu huynh chưa đọc hết
kiếm quyết... nhưng tiểu huynh rất sung sướng... ha ha! Xuân thủy bích bạ..
chậu hoa cúc màu lục kiạ.. nàng đặt ở thành cửa sổ... thật là đẹp tuyệt!....
Cúc hoa ơi...
Thanh âm y dần dần nhỏ đi rồi không nghe thấy nữa. Vẻ mặt y tươi lên một
cái rồi nhắm mắt lại. Hai tay ôm Chu Kỳ từ từ nới ra.
Chu Kỳ hết sức cựa mạnh, rút được trường kiếm trên người Đinh Điển ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.