LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 154

Lưỡi kiếm đẫm máu. Gã xoay mình đối diện với Địch Vân và cách nhau
không đầy một thước.
Gã bật tiếng cười đanh ác, vận kình vào kiếm đâm thẳng tới trước ngực
Địch Vân.
Địch Vân lớn tiếng hô:
– Đinh đại ca! Đinh đại ca!
Đột nhiên trước ngực đau nhói lên. Chàng nhìn lại thấy thanh trường kiếm
của Chu Kỳ đâm vào trước ngực mình. Bên tai còn nghe rõ tiếng cười đanh
ác chiều rất đắc ý của gã:
– Ha ha! Ha ha!
Nên biết Chu Kỳ chỉ đâm một kiếm mà thành công đã đủ đắc ý phi thường.
Huống chi Lăng Tri phủ ban lệnh sẽ trọng thưởng về vụ đi bắt sống Đinh
Điển và Địch Vân. Nếu không thể bắt sống thì giết chết ngay đương trường
cũng được.
Hiện giờ cả Đinh Điển lẫn Địch Vân đều chết dưới lưỡi kiếm của gã. Mặt
khác, Mã Đại Minh và Cảnh Thiên Bá cũng nằm lăn một bên. Vậy bao
nhiêu công lao dĩ nhiên một mình gã chiếm hết.
Trong khoảng thời gian chớp nhoáng này, đầu óc Địch Vân xoay chuyển
bao nhiêu chuyện đã qua.
Thuở nhỏ chàng ở nhà sư phụ học nghệ, quấn quýt với Thích Phương sư
muội.
Kế đến chàng bị Oan khuất ở nhà Vạn Chấn Sơn, tiếp theo cảnh khổ cực
trong tù ngục suốt năm năm trời. Nỗi phẫn uất chứa đầy trong lồng ngực.
Chàng nhớ ra dù sao cũng không thể để chết về tay gian nhân. Bất giác
chàng quát lên:
– Tạ.. tạ.. cùng chết với ngươi!
Rồi vươn tay ra chụp lấy sau lưng Chu Kỳ.
Tuy chàng chưa luyện thành một Thần chiếu công, nhưng đã có hai năm
căn bản. Lúc này chàng tự biết sắp uổng mạng đến nơi, liền ngưng tụ khí
lực toàn thân vào hai cánh tay. Luồng lực đạo bỗng tăng lên gấp mấy lần.
Hai tay chàng như cái đai sắt ôm lấy sau lưng địch nhân.
Chu Kỳ hơi thở hồng hộc, hết sức cựa quậy mà không sao thoát ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.