LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 212

Chàng khoét lỗ gạt hết tro than xuống chôn vùi.
Địch Vân lấp huyệt xong lạy hai lạy rồi mới lên đường. Bất giác chàng tự
hỏi:
– Bây giờ ta đi đâu? Nếu sư phụ ta chưa chết thì trên cõi đời này một mình
lão nhân gia là thân nhân của ta mà thôi.
Chàng nghĩ tới vụ sư phụ đâm thương sư bá Vạn Chấn Sơn rồi trốn đi chắc
lão không quay về căn nhà cũ ở Nguyên Lăng, mà đã xa chạy cao bay tìm
chốn mai danh ẩn tích.
Nhưng hiện giờ ngoài cách trở về Nguyên Lăng thử coi, chàng không còn
biết đến địa phương nào?
Địch Vân trở gót đi về phía đường lớn. Chàng gặp người trong làng liền hỏi
thăm thì địa phương này kêu bằng Trình Gia Tập, ở phía bắc huyện Giám
Lợi tỉnh Hồ Bắc. Vậy muốn đến Hồ Nam, phải qua sông Trường Giang.
Địch Vân đến thị tập dùng bạc vụn mua mỳ ăn rồi ra bến mướn thuyền qua
sông.
Chàng hồi tưởng lại hôm qua ở trên sông này chàng phải trốn lánh Bảo
Tượng rất đỗi hoang mang, mà bữa nay chàng được ung dung nhàn nhã qua
sông.
Mới cách một ngày mà hoàn cảnh khác nhau đặc biệt.
Thuyền áp vào bờ mé nam, Địch Vân vừa lên bộ bỗng nghe tiếng người dứt
lác rất huyên náo, đầu người lố nhố. Tiếng gây lộn náo lộn náo loạn cả một
vùng, tiếp theo là những tiếng binh binh vang lên. Bốn người kia đã khai
diễn cuộc ẩu đả.
Địch Vân động tính hiếu kỳ, liền lại gần coi.
Chàng thấy trong đám đông có bảy, tám đại hán đang vây đánh một lão già.
Lão già này mình mặc áo xanh, đầu đội mũ vải, ăn mặc theo kiểu một gia
nhân. Bảy, tám đại hán kia đều mặc áo ngắn, đi chân không. Bên cạnh còn
bỏ những câu và giỏ cá. Hiển nhiên đều là những tay chài lưới.
Địch Vân cho đây là cuộc gây lộn tầm thường, chẳng có gì đáng coi. Chàng
đã toan trở gót thì thấy lão già vung chân đá một đại hán lăn long lóc. Té ra
lão này là một nhân vật hiểu võ công.
Địch Vân thấy vậy liền đứng lại để coi cứu cánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.