LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 213

Lão gia nhân kia một mình địch nổi số đông. Chỉ trong khoảnh khắc lão đã
đánh ngã ba người đánh cá.
Số ngư nhân đứng gần đó tuy rất đông mà chẳng ai dám xông vào.
Bỗng nghe chúng reo lên:
– Đầu lĩnh đã tới! Đầu lĩnh đã tới!
Rồi thấy hai ngư nhân ở bờ sông chạy lên. Phía sau có ba người đi theo.
Ba người này bộ pháp vững vàng. Địch Vân vừa ngó thấy đã biết là những
nhân vật có võ công.
Ba người tiến gần lại. Người đứng đầu là một hán tử ngoài bốn mươi tuổi,
da mặt vàng khè, dưới cằm để túm râu chuột. Người này đảo mắt nhìn mấy
ngư nhân nằm lăn dưới đất rồi cất tiếng hỏi:
– Các hạ là ai? Ỷ vào thế lực nào để đến huyện Huê Dung hà hiếp người ta?
Dĩ nhiên y nói câu này để hỏi lão gia nhân, nhưng y không thèm để mắt
nhìn lão.
Nguyên bờ sông bên này là địa giới huyện Huê Dung thuộc tỉnh Hồ Nam.
Lão gia nhân đáp:
– Lão hủ đem tiền đến mua cá, sao lại bảo là ăn hiếp với không ăn hiếp?
Người đầu lĩnh quay lại hỏi ngư nhân đứng bên:
– Tại sao xảy cuộc ẩu đả?
Ngư nhân đáp:
– Lão đòi mua cho được đôi cá chép sắc vàng. Bọn tại hạ đã bảo lão Kim
sắc lý ngư là vật khó kiếm, phải để lại cho đầu lĩnh hòa thuốc, nhưng lão rất
ngang ngược, nhất định đòi mua. Bọn thuộc hạ không bán, thế là lão động
thủ cướp giựt.
Đầu lĩnh quay ra ngắm lão gia nhân từ đầu xuống tới gót chân mấy lần rồi
hỏi:
– Phải chăng ông bạn của các hạ trúng phải Lam Sa Chưởng?
Lão gia nhân nghe nói, biến sắc đáp:
– Lão hủ chẳng biết Lam Sa Chưởng hay Hồng sa chưởng chi hết. Tệ chủ
nhân muốn ăn cá chép nhắm rượu liền sai lão hủ đem tiền đi mua. Khắp
thiên hạ trước nay ai mua cá gì cũng được, sao lại có lề luật cá này bán
được, cá kia không bán được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.