LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 231

Vị lão tăng này thân pháp cực kỳ thần tốc. Người lão vừa thấp thoáng tay
đã đẩy Uông Khiếu Phong xuống ngựa.
Tay trái lão chụp lấy Địch Vân đặt lên yên ngựa trắng ngồi ở sau lưng Thủy
Sanh.
Lão toan tiện tay đẩy nàng xuống ngựa, nhưng nàng đã rút trường kiếm
nhằm bổ xuống đầu lão.
Lúc Thủy Sanh quay đầu lại, nhà sư già ngó thấy dong mạo nàng rất xinh
đẹp, không khỏi sửng sốt, cất tiếng khen:
– Con nhỏ này đẹp quá!
Lão thò tay ra điểm huyệt đạo sau lưng Thủy Sanh.
Thủy Sanh phóng kiếm chém vào quãng không. Đột nhiên toàn chân nàng
biến thành bất lực. Thanh trường kiếm rớt xuống đất đánh choang một
tiếng.
Thủy Sanh vừa kinh hãi vừa khiếp sợ, muốn nhảy xuống ngựa thì đột nhiên
cảm thấy sau lưng tê chồn, không điều động hai chân được nữa.
Nhà sư già cười khành khạch ba tiếng. Lão đưa chân phải tung mình nhảy
lên lưng ngựa vàng.
Người ta lên yên tất phải đặt chân trái vào bàn đạp rồi mới tung chân phải
qua lưng ngựa, nhưng vì lão tăng này không cần nhảy mà cũng chẳng dẫm
lên bàn đạp, chỉ giơ chân mặt rồi tung mình lên được ngay. Có điều lúc này
mọi người đang nhốn nháo, chẳng ai chú ý đến cử động đặc biệt khác lạ
của lão.
Nhà sư già tay trái nắm dây cương con ngựa trắng. Hai chân lão thúc một
cái. Cả ngựa vàng lẫn ngựa trắng tung vó chạy liền. Những vành nhạc bật
lên tiếng choang choảng, leng keng.
Uông Khiếu Phong nằm thẳng cẳng dưới đất lớn tiếng hô:
– Sanh muội! Sanh muội!
Gã giương mắt lên nhìn người vị hôn thê bảo bối của mình bị hai tên dâm
tăng cướp đi, hậu quả không biết thế nào, trong dạ rất đỗi bồn chồn.
Toàn thân gã nhũn ra. Gã không hiểu vị lão tăng kia hạ thủ cách nào mà gã
vận hết sức bình sinh cũng không nhúc nhích được.
Bọn công sai la lối om sòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.