LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 24

rồi nhảy qua cửa sổ.
Chàng thấy bọn chúng tám người đều ra chiều bất thiện, trong lòng không
khỏi đo đắn. Tuy chàng căm giận bọn chúng, nhưng nhớ lời sư phụ căn dặn
không được gây mối bất hòa với đệ tử của sư bá. Chàng đành nhẫn nại hỏi:
– Các vị muốn sao bây giờ?
Vạn Khuê múa kiếm trên không cho kiếm phong rít lên veo véo rồi hỏi lại:
– Địch đại ca! Bữa nay đại ca ra mặt cự địch là cho rằng nhà họ Vạn ở
Kinh Châu chết sạch chẳng còn một mống, phải không? Hay đại ca tưởng ở
đây không một ai bản lãnh cao thâm bằng mình?
Địch Vân lắc đầu đáp:
– Người đó làm hư tấm áo của gia sư, dĩ nhiên tiểu đệ bắt hắn bồi thường.
Cái đó có liên quan gì đến các vị?
Vạn Khuê lạnh lùng nói:
– Trước mặt bao nhiêu tân khách nổi danh, Địch đại ca khoa trương thân
thủ khiến bọn tiểu đệ tám người không còn mặt mũi nào nữa. Đừng nói
tiếng tăm đồn đại ra ngoài giang hồ, mà ngay trong thành Kinh Châu này
anh em tại hạ cũng hết đất đứng rồi. Hành vi của đại ca bữa nay như vậy là
quá lắm!
Địch Vân ngạc nhiên đáp:
– Tiểu đê..... chẳng hiểu chi hết.
Chàng là một thanh niên ở nông thôn thì hiểu làm sao được những chuyện
tranh hơi cùng những âm mưu xảo trá của người đời.
Đại đệ tử ở Vạn môn là Lỗ Khôn hỏi:
– Tam sư đệ! Gã tiểu tử này khéo giả vờ. Sư đệ nhiều lời với gã làm chi?
Động thủ đi thôi!
Vạn Khuê phóng kiếm nhằm vai bên trái Địch Vân đâm tới.
Địch Vân biết đây chỉ là hư chiêu, chàng đứng yên không nhúc nhích, cũng
không hươi kiếm lên gạt.
Vạn Khuê thấy chàng khám phá ra kiếm chiêu của mình, thu kiếm về, lòng
càng tức tối, nói móc:
– Giỏi lắm! Địch huynh không thèm động thủ với tại hạ.
Địch Vân đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.