LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 25

- Sư phụ đã dặn đừng để xảy chuyện bất hòa với môn hạ của sư bá.
Đột nhiên nghe đánh véo một tiếng. Vạn Khuê đã phóng kiếm đâm thủng
tay áo của Địch Vân một vệt dài.
Địch Vân rất trân quý tấm áo mới này mà tự nhiên bị người đâm rách,
chàng không nhịn được liền quát lên:
– Ngươi đâm rách áo ta rồi, phải bồi thường ta đi!
Vạn Khuê cười lạt lại phóng kiếm đâm vào tay áo bên trái Địch Vân.
Địch Vân vung kiếm lên gạt đánh “choang” một tiếng. Chàng gạt kiếm rồi,
thừa thế đánh tới.
Hai người khai diễn cuộc tỷ đấu mỗi lúc một cấp bách.
Hai bên cùng học một môn kiếm pháp, nên sau khi trao đổi mười chiêu,
Địch Vân nổi hứng phóng kiếm đâm vào chỗ trọng yếu trong người Vạn
Khuê.
Chu Kỳ la lên:
– Chà! Gã tiểu tử này định giết người thật rồi! Tam sư đệ! Đừng nể nang gì
nữa.
Địch Vân kinh hãi nghĩ thầm:
– Ta mà lỡ tay đả thương gã là rắc rối to.
Thế công của chàng chậm lại.
Vạn Khuê tưởng kiếm pháp của đối phương còn kém mình, ra chiêu liên
miên bất tuyệt. Kiếm thế cực kỳ lợi hại.
Địch Vân phải lùi hoài, chàng quát hỏi:
– Ta không muốn đả đấu chân thực với ngươi. Ngươi làm gì thế này?
Vạn Khuê đáp:
– Làm gì ư? Ta muốn đâm lòi ruột ngươi ra.
Chân gã đạp cung trung, phóng kiếm đâm tới đánh “véo” một cái.
Địch Vân chạy chênh chếch đi, lướt qua mé tả.
Chàng thấy vai bên hữu đối phương sơ hở, liền đưa thanh trường kiếm
thiên đi. Giả tỷ chàng đâm thẳng thì nhất định Vạn Khuê đã bị trúng thương
rồi.
Cổ tay Địch Vân xoay đi một chút, thanh kiếm bằng bặn đưa lên đập vào bả
vai gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.