LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 283

lên tiếng choang choảng ở trên cao về phía đông bắc.
Đây là một vách núi đứng dựng rất hiểm trở đầy tuyết phủ. Địa thế chênh
vênh khó lòng trèo lên được. Thế mà hai người kia tay đang chiết chiêu,
chân không dừng bước, vừa đánh nhau vừa trèo núi.
Địch Vân chú ý nhìn lên nhận ra Huyết Đao lão tổ đang đấu với người mặc
đạo bào, tay cầm trường kiếm. Đạo nhân chính là một trong bốn đại cao thủ
Lạc, Hoa, Lưu, Thủy. Không hiểu sau khi tuyết lở bịt chặt cửa hang mà sao
lão còn tiến vào sơn cốc được.
Tiếp theo Thủy Sanh cũng nhận ra đạo nhân. Nàng mừng quá buột miệng
hô:
– Đó là Lưu bá bá! Lưu Thừa Phong bá bá đến nơi rồi. Gia gia! Gia gia!
Hài nhi ở đây.
Địch Vân nghe nàng lớn tiếng hô hoán không khỏi giật mình kinh hãi nghĩ
thầm:
– Huyết Đao lão tổ đang chiến đấu với lão đạo kia xem chừng khó phân
thắng bại trong lúc nhất thời. Nếu gia gia nàng nghe tiếng chạy tới vung
kiếm chém một nhát thì còn chi là đời ta?
Chàng vội la lên:
– Này! Cô đừng la rùm nữa! Nếu cô la nhiều làm cho tuyết lở là chết hết.
Thủy Sanh tức giận đáp:
– Ta mong cho tên ác hòa thượng phải chết tươi, dù ta có uổng mạng cũng
đành.
Rồi nàng hô thật lớn:
– Gia gia! Gia gia! Hài nhi ở đây.
Địch Vân quát lên:
– Tuyết mà lở xuống thì cả gia gia cô cũng bị chôn vùi. Cô muốn làm chết
cả gia gia cô nữa chăng?
Câu nói này quả nhiên hiệu nghiệm. Thủy Sanh lập tức im tiếng. Nhưng rồi
nàng lại nghĩ:
– Bản lãnh gia gia ta há phải tầm thường? Trận tuyết lở vừa qua, mọi người
quay đầu chạy trốn. Lưu Thừa Phong bá bá vẫn xông vào hang. Lưu bá bá
đến được thì gia gia ta cũng đến được. Dù cho tuyết lở cũng chỉ chết ta là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.