LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 303

Người này dần dần nhô cao lên, bây giờ mới nhìn thấy tóc dài và biết là
Lục Thiên Trữ.
Thủy Sanh mừng quá khẽ reo lên.
Địch Vân tức giận hỏi:
– Làm gì mà nhặng lên thế?
Thủy Sanh đáp:
– Sư tổ gia gia của ngươi chết rồi, cái mạng của ngươi cũng chẳng được
bao lâu nữa.
Câu này nàng chẳng nói, Địch Vân cũng biết rồi ít lâu nay chàng đi theo
Huyết Đao Tăng, người ta thường nói “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”
bất giác chàng đã tiêm nhiễm tánh tình nóng nẩy ngang ngược của Huyết
Đao Tăng.
Huống chi Lục Thiên Trữ đắc thắng là chàng tất lọt vào tay ba lão kia,
chàng chẳng còn cơ hội nào để giải thích cho minh bạch.
Địch Vân trong lòng càng nóng nẩy lại càng ghét cay ghét đắng Thủy Sanh,
chàng quát lên:
– Ngươi mà còn lắm miệng là ta giết ngươi trước.
Thủy Sanh run sợ không dám nói nữa.
Nàng đã bị Huyết Đao Tăng điểm huyệt không nhúc nhích được thì Địch
Vân tuy bị gãy chân, nhưng muốn sát hại nàng chẳng khó khăn gì.
Lục Thiên Trữ thò đầu lên thở phì phì, lão cố sức cục cựa tựa hồ muốn bò
lên khỏi hố tuyết.
Thủy Đại và Hoa Thiết Cán đồng thanh hô:
– Lục huynh! Bọn tiểu đệ đến đây rồi.
Hai người liền tung mình nhảy xuống rồi lại ngoi lên để nhảy đến tảng đá ở
bên hang núi.
Giữa lúc ấy bỗng thấy Lục Thiên Trữ lại hụp đầu chìm dưới lòng tuyết, tựa
hồ hai chân bị người kéo xuống.
Lão chìm xuống rồi không thò đầu lên, nhưng vẫn chẳng thấy bóng Huyết
Đao Tăng đâu.
Thủy Đại và Hoa Thiết Cán đưa mắt nhìn nhau ra chiều cực kỳ nóng nẩy, vì
thấy Lục Thiên Trữ chìm xuống lòng tuyết rất cấp bách mà tựa hồ thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.